“Vậy thì bà ngoại phải thực hiện lời hứa với cháu đấy nhé. Thứ nhất, bất cứ người nào của nhà họ Trịnh, kể cả ba mẹ cháu cũng không được nhúng tay vào chuyện của cháu với Diệp Quân Lâm, thứ hai, dự án 8 tỷ USD này sẽ do cháu phụ trách.” Lý Từ Nhiệm nhìn Ngô Thị Lan nói.
Bầu không khí trong phòng bỗng cứng lại, sắc mặt mọi người đều thay đổi. Lý Từ Nhiệm ngẩn người, chuyện gì vậy? Ngay sau đó, Ngô Thị Lan kinh ngạc hỏi: “Bà có nói thế à?”
Nghe vậy, Lý Từ Nhiệm ngây ngẩn cả người. Cô như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng, toàn thân như chết lặng. Cô khó tin hỏi: “Bà ngoại, bà… Nói thế là sao? Chẳng phải bà đã hứa với cháu rồi sao? Sao bà lại đổi ý?”
“Không phải là bà đổi ý, mà bà hoàn toàn không nhớ là đã từng hứa hẹn chuyện đó với cháu. Bà đã hứa bao giờ đâu?” Ngô Thị Lan tỉnh bơ nói.
Trịnh Quân Nga và Trương Văn Thống lập tức nói: “Đúng thế Từ Nhiệm, bà nội đã hứa hẹn bao giờ đâu?”
“Đúng thế, lúc bàn chuyện với cháu, cả nhà đều có mặt mà. Chưa bao giờ nhắc tới chuyện này.”
“Từ Nhiệm, có phải cháu đã hồ đồ không? Hay là nhớ nhầm? Hoàn toàn không có chuyện này!”
Ngay cả Trịnh Quốc Thăng cũng nhảy vào: “Đúng thế, Từ Nhiệm, bọn ta sẽ không lừa gạt cháu. Cháu chưa bao giờ nhắc tới chuyện này mà.”
“Ha ha ha…” Đối mặt với giọng điệu nhất trí của người nhà họ Trịnh, Lý Từ Nhiệm nở nụ cười thê thảm. Cô sẽ không tranh cãi với họ.
Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/412203/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.