Chương trước
Chương sau
Những người khác cũng rất tức giận: “Đúng là coi mình là ông lớn, có thực lực một chút thì cũng được, nhưng một cái tên phế vật cũng đòi tự cao tự đại?”
“Đúng vậy, bắt ông nội đi mời, cả cái tỉnh Giang Nam này còn chưa có ai có tư cách đó đâu!”
“Cháu thấy cái tên Diệp Quân Lâm này chẳng khác nào ba mẹ nó, đều là đồ bỏ đi.”
Những người trong nhà họ Chí tức giận không thôi, nhưng quản gia lại nói: “Có gì chúng ta nên chịu đựng một chút, dù sao còn cần dùng tới cậu ta.”
“Ôi, bắt tên nhãi đó lại là được! Nhìn nó giểu võ giương oai là tôi lại tức.”
“Đúng vậy, ông nội nhanh đi! Thời hạn mà Tang Khôn cho chúng ta chỉ còn năm ngày thôi!”
“Còn không làm được, không biết Tang Khôn lại muốn đưa ra điều kiện gì nữa.”
Đám người nhao nhao nói.
Trong đôi mắt của Chí Đông Phương lóe lên hai tia sáng lạnh lẽo: “Được lắm, tên nhóc kia nhất định phải bắt lại! Ngoài ra, tôi phải cho đám thế giới ngâm ở Kim Lăng chết hết”
“Cơ mà ông nội, chuyện của bác cả có phải do Diệp Quân Lâm làm không? Bác cả phái sát thủ đi đánh lén vợ của cậu ta, cậu ta phản kief lại là rất bình thường.”
Lúc này, người ưu tú nhất trong đám cháu chắt đời thứ ba của nhà họ Chí, Chí Tiêm Long đưa ra nghi vấn.
Anh ta thấy, đây đều do Diệp Quân Lâm làm.
Mọi người nghĩ lại thấy cũng có khả năng cực lón.
Không thì cũng trùng hợp quá.
“Chẳng lẽ tên nhóc này thật sự có bản lĩnh và bối cảnh sao?”
Ngay cả Chí Đông Phương cũng nghỉ ngờ.
“Có khi tên nhãi đó có chỗ dựa cho nến mới nhắm mắt làm ngơ với nhà họ Chí chúng †a.
Có người nói. .
||||| Truyện đề cử: Mỗi Ngày Đều Bị Anh Rể Thao |||||
“Nếu như cậu ta thật sự có chút bản lĩnh và thủ đoạn thì quá đáng sợ rồi!”
Đúng lúc này, Chí Đông Phương nhận được điện thoại.
Là Phó Thương Long, Long đầu của Nam Hồng Môn gọi tói.
“Lão Phó có gì chỉ bảo?”
Thái độ của Chí Đông Phương lập tức có sự thay đổi lớn.
Mặc dù nhà họ Chí là Hoàng gia, nhưng trước mặt một người có ảnh hưởng rất lớn ở phương Nam như Phó Thương Long, ông ta vẫn hơi lép vế.
“Tôi vừa nghe nói con trai của ông làm loạn trên địa bàn của tôi nên bị đánh gãy tay chân?”
Phó Thương Long nói.
“Hả?”
“Kim Lăng là địa bàn của ông?”
Chí Đông Phương kinh ngạc hỏi lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.