Chương trước
Chương sau
“Các người đã nghĩ kỹ chưa? Thật sự muốn chống lại nhà họ Quách ở Hoa Hải sao?“ Quách Phi Hồng hỏi. Ông ta thề sau khi trở về Hoa Hải tập kết thế lực, chắc chắn phải giết chết đám người này.
Chiến thần Diêm La cười lạnh: “Tôi không quan tâm ông có phải là nhà họ Quách hay không. Nhưng hai người này tôi nhất định phải bảo vệ!”
“Đúng! Vâng lệnh của ông chủ tập đoàn Minh Cường đến đón anh Diệp và cô Đoàn, kẻ ngăn cản phải chết!“ Ba ngàn trai tráng bên ngoài đồng thanh hô.
Chiến thân Diêm La nhìn lướt qua người nhà họ Quách một lượt: “Ai muốn chết cứ việc xông lên!”
Người nhà họ Quách đều im lặng, kể cả đám Quách Phi Hồng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Quân Lâm dẫn Lý Tử Nhiễm ròi đi.
Đây là sỉ nhục lớn nhất của nhà họ Quách trong lịch sử từ trước tới nay, có kẻ lại đám cướp con dâu của nhà họ Quách, mà họ lại không làm gì được.
Quách Khôn Từ ho khan nói: “Khu khụ…
Ngăn cản chúng lại cho ta… Họ… Không thể đi… Thể diện của nhà họ Quách…
Quách Phi Hồng suýt nữa khóc thành tiếng: “Ba, chúng ta nhịn một chút đi! Đây là một đám kẻ bỏ mạng, nếu chúng ta cứ cố chấp thì e rằng sẽ phải chết ở đây!”
Quách Long Đằng chảy nước mắt nhục nhã, từ nhỏ đến lớn anh ta chưa bao giờ phải chịu nỗi nhục nào như thế này.
Diệp Quân Lâm dẫn Lý Tử Nhiễm cùng ba ngàn người nghênh ngang rời đi.
Nhà họ Quách Hoa Hải gặp khốn quân ở Hoa Lư, vị vả mặt đôm đốp. Quách Phi Hồng ra lệnh: “Chúng ta mau chóng trở về Hoa Hải tập kết tất cả thế lực! Tôi nhất định phải huyết tẩy Hoa Lư! Ba ngàn người vừa rồi không tha một kẻ nào!”
“Đúng! Nhà họ Quách phải dốc hết sức rửa sạch mối nhục này!” Quách Long Đằng cũng đỏ mắt quát lớn.
Quách Khôn Từ cũng tức giận không nhẹ, hét lên: “Lấy danh nghĩa của ta ra lệnh!!!”
Cho dù đã rời đi, Lý Tử Nhiễm vẫn cảm thấy như một giấc mơ. Cảnh tượng này quá rúng động, cô không ngờ Diệp Quân Lâm lại cướp lấy mình ngay trước mặt người nhà họ Quách.
“Đúng rồi ông xã, vừa rồi họ nói là vâng lệnh của ông chủ tập đoàn Minh Cường ư?”
Lý Tử Nhiễm tò mò hỏi.
“Ừ. Trừ người đó, còn ai có thể huy động nhiều người như thế nữa?” Diệp Quân Lâm nói.
“Chúng ta đều coi như người cùng phe của tập đoàn Minh Cường, anh ấy đến cứu chúng ta cũng là bình thường. Ông chủ rốt cuộc là người như thế nào nhỉ?” Lý Tử Nhiễm rất tò mò.
“Chắc là cũng giống anh.” Diệp Quân Lâm cười nói.
“Anh đừng chém gió.”
Nhà họ Quách nhanh chóng rời khỏi Hoa Lư. Hai nhà Trịnh Đoàn thất vọng trở về. Về đến trang viên nhà họ Trịnh, họ kinh ngạc phát hiện Diệp Hạo Quận cũng ở đây. Vừa thấy Diệp Quân Lâm, mọi người đều nổi trận lôi đình.
“Diệp Quân Lâm, cậu làm hại nhà chúng tôi rồi! Tôi phải giết cậu!” Ngô Thị Lan giận dữ hét.
Những người khác cũng như thế. Kể từ khi đến Hoa Lư, Diệp Quân Lâm vẫn luôn gây họa, đầu tiên là chọc nhà họ Sở, bây giờ lại chọc nhà họ Quách còn mạnh hơn. Nguy cơ lần này còn nghiên trọng hơn bất cứ một lần nào trước đó. Bởi vì Diệp Quân Lâm đã khiến nhà họ Quách mất hết sĩ diện, không còn chút tôn nghiêm nào. Nhà họ Quách sẽ tập trung lực lượng để rửa sạch mối nhục, nói đơn giản hơn là nhà họ Quách sẽ liều mạng.
“Thằng nhóc Diệp Quân Lâm này chính là tai họa, từ hồi ở Thiên Danh đã gây ra không biết bao nhiêu phiên phức.” Đoàn Văn Chấn lạnh giọng trào phúng.
“Chứ còn gì nữa, từ nhỏ đã là trẻ mồ côi không cha không mẹ, còn là thiên sát cô tinh, nhà họ Diệp ở Thiên Danh mạnh biết mấy, cuối cùng bị cậu ta khắc đến phá sản, bây giờ lại bắt đầu khắc nhà họ Trịnh!” Đoàn Hồng Hải bổ sung thêm.
Đoàn Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm hỏi: “Được rồi, cậu nói xem thế là thế nào? Cậu đã ly hôn với Lê Nguyên rồi, còn muốn làm gì nữa?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.