Lưu Vĩnh An biết rõ sự thật này, càng rõ phía tổ điều tra chỉ đến điều tra theo hình thức.
Có điều có thể kiếm lợi anh ta tội gì mà không làm.
Tập đoàn Đông Thiên và công ty giải trí Chí Thượng ai cho anh ta nhiều tiền hơn, anh ta sẽ đứng về bên đó.
“Vị tổ trưởng này có ý gì? Tôi hơi ngu dốt nghe không được hiểu lắm.” Diệp Lâm Quân hỏi.
Lưu Vĩnh An cười cười nói: “Các anh giả vờ không hiểu đấy à? Vậy thì tôi sẽ thẳng thắn hơn. Việc các anh có ăn cắp ý tưởng hay không đều do tôi quyết định, cho nên các anh làm tôi vui vẻ thì chuyện này để tôi lo là được.”
“Lưu Vĩnh An anh thật to gan.”
Đúng lúc này cửa phòng họp bị giật mở. Thượng Triều Dũng cục trưởng cục phát thành và truyền hình Tô Hàng cùng các quan chức cấp cao bộ phận kiểm duyệt từ bên ngoài xông vào.
*Ôi. Sao cục trưởng lại đến đây? Chút chuyện nhỏ này sao lại phiền đến cục trưởng ạ?” Lưu Vĩnh An và các thành viên khác trong tổ điều tra lập tức đứng dậy.
“Nếu tôi không đến thì thể diện của cục phát thanh truyền hình của tôi bị anh vứt hết rồi.” Thượng Triều Dũng tức giận nói.
*“Hả? Có chuyện gì ạ?” Lưu Vĩnh An không hiểu.
“Những gì anh vừa nói tôi đều nghe hét rồi.” Thượng Triều Dũng gầm lên.
Lưu Vĩnh An sợ hãi: “Cục trưởng ơi hiểu nhầm thôi, tôi chỉ doạ tập đoàn Đông Thiên, họ không phối hợp điều tra, tôi hết cách mới doạ bọn họ thôi.”
“Sai. Sai càng thêm sai.” Thượng Triều Dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411745/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.