Gặp được kẻ địch mặt hằn đỏ lên, Tô Triệu Long hận mình không thể làm thịt Diệp Quân Lâm ngay tại chỗ.
Diệp Quân Lâm cau mày hỏi: “Anh là ai vậy? Chúng ta quen nhau à?”
“Tô Triệu Long, Tô gia tại Quảng Châu! Tô Triệu Phi là em ba của taol”
Tô Triệu Long nghiên răng nghiền răng nghiền lợi nói.
Diệp Quân Lâm gật đầu xác nhận: “Ò, hóa ra là anh trai của kẻ tàn tật kia à?”
“Mày…”
Vừa nhắc đến chuyện Tô Triệu Phi bị phế, lửa giận Tô Triệu Long lập tức lan ra cả đồng cỏ.
“Không ngoan ngoãn ở Quảng Châu đi, chạy đến Tô Hàng làm cái gì vậy? Không sợ bỏ mạng ở chỗ này à?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Tô Triệu Long cười lạnh; “Đừng tưởng có tập đoàn Vân Đình để dựa vào rồi thì muốn làm gì là làm! Nói cho mày biết, Tô gia bọn tao chắc chắn sẽ chiếm lấy một vị trí tại Tô Hàng này! Tao khuyên bọn mày nên ngoan ngoãn ký hợp đồng, tránh để đến khi đó còn chịu khổ ác hơn!”
“Biến đi!!”
Diệp Quân Lâm kéo Tô Triệu Long ra, đầy một cái.
“Mày tìm chết!”
Thuộc hạ đứng sau lưng anh ta muốn tán công.
Bị Tô Triệu Long ngăn lại.
“Không cần!”
Tô Triệu Long nhìn sang Lý Tử Nhiễm, cười: “Cô Lý cần phải suy nghĩ kỹ, đừng tự chuốc lấy hậu quả!”
*Không phải tôi đã bảo anh cút đi rồi à?”
Diệp Quân Lâm bừng lửa giận.
“Được được được… Vậy chúng ta cùng chờ xem!”
Tô Triệu Long nhoẻn lên một nụ cười tàn ác.
Sau khi đi ra bên ngoài.
“Cậu Tô, sao cậu không để tôi trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411726/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.