Thanh Long và Kỳ Lân nhìn nhau.
Cùng lúc đó, Lý nhị gia và đám người Lão Cao đã rời khỏi khu thành thị của Tô Hàng.
Đi thẳng về hướng tỉnh.
“Cuối cùng cũng ra khỏi Tô Hàng!”
Lý nhị gia cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta còn sợ rằng mình sẽ xong đời ở Tô Hàng.
Diệp Quân Lâm quá đáng sợ.
Đến cả cao thủ như Hắc Bạch Vô Thường cũng bị giết chết một cách tàn nhẫn.
Ông ta mà ở lại thì chỉ có đường chết.
Đối thủ quá mạnh, ông ta đành phải tránh đi.
“Món nợ này của tập đoàn Vân Đình, tôi sẽ nhớ kỹ, chờ viện binh của tôi ở tỉnh thành tới!”
Món nợ này, Lý nhị gia sẽ không cứ thế mà quên đâu.
“Nhị gia, tôi cảm thấy có chỗ không ổn!”
Mí mắt phải của Lão Cao không ngừng nháy, ông ta cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì đó.
“Yên tâm đi, không có ai đui theo đâu!”
Lý nhị gia cười lạnh nói.
“Két!”
Đúng lúc đó, tài xé đột ngột phanh lại khiến đám người Lý nhị gia suýt thì bay ra ngoài.
Thì ra phía trước đã bị phong tỏa chặt chẽ.
Đoàn xe của Lý nhị gia đành phải dừng lại.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Lý nhị gia sốt ruột hỏi.
Phía trước tắm chắn đường, từng bóng người xuất hiện.
Người đi đầu tiên là James.
Bọn họ đã đợi ở đây từ lâu rồi.
“Nếu Lý nhị gia đã đến Tô Hàng rồi thì vĩnh viễn ở lại đây đi! Việc gì phải đi chứ?”
James dùng tiếng Hán không lưu loát của mình mà nói.
“Đánh bọn chúng!”
Ánh mắt Lý nhị gia lạnh đi.
Vệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411701/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.