Trong bệnh viện.
Sau khi Tần Bắc Sơn và trợ lý kiểm tra tổng quát một lượt.
Tần Bắc Sơn đưa ra kết luận như sau: “Muốn chữa trị cho Lý Vương Long phải cần một khoảng thời gian, ít nhất phải bốn tháng.”
“Thế này đi, tôi có thể đưa bệnh nhân này tới Yến Kinh, đích thân chữa trị!”
Tần Bắc Sơn nói.
Tần Bắc Sơn có rất nhiều chuyện lớn ở Yến Kinh, không thể ở lại Tô Hàng được.
Lão Cao và Lý Thiên Hạo nghe Tần Bắc Sơn nói có hy vọng cứu chữa, không khỏi mừng rỡ ra mặt.
Lý nhị gia cau mày hỏi: “Tại sao không chữa ở Tô Hàng?”
“Vì tôi làm việc ở Yến Kinh, ở đó còn có một đống bệnh nhân đang chờ tôi đấy.”
Tần Bắc Sơn giải thích.
Lý nhị gia lắc đầu: “Không được! Nhất định ông phải chữa trị cho cháu trai tôi ở Tô Hàng! Trong thời gian này ông không được đi đâu cả, cũng không được tiếp bệnh nhân khác, phải tập trung chữa trị cho cháu tôi. Bao giờ cháu trai tôi khỏe lại ông mới được phép đi!”
“Ông không đồng ý cũng vậy thôi, nhất định phải ở lại đây, nếu không sống chết thế nào tôi không dám chắc đâu đầy.”
Lý Nhị gia nhìn sang trợ lý của Tần Bắc Sơn.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Trợ lý sợ đến mức run lẫy bẩy.
Nếu Tần Bắc Sơn không ở lại, có lẽ anh ta chỉ có một con đường, là chét.
Lý nhị gia vốn là người bá đạo như vậy đấy, không cho Tần Bắc Sơn bắt cứ cơ hội phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411689/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.