Chương trước
Chương sau
“Nếu Lý Vương Long có thể tỉnh lại trước khi Lý nhị gia đến thì tốt rồi!”
Lý Tùng Khuê thở dài.
Nghe xong lời này, bác sĩ ở bên cạnh không khỏi nói: “Thật ra tôi có một biện pháp…”
“Biện pháp gì? Bác sĩ nói mau! Chỉ cần có thể làm được, tôi sẽ thưởng lớn cho cậu!”
Tinh thần Lý Thiên Hạo trở nên phắn chấn.
Bác sĩ nói: “Trên thực tế, tình trạng của bệnh nhân này có thể điều trị bởi một chuyên gia lớn. Có lẽ ông ấy có thể đánh thức bệnh nhân, xác suất rất cao.”
“Có thật không?”
Ánh mắt đám người Lý Thiên Hạo tràn đầy hy vọng.
“Thật, chắc chắn ông ấy là đệ nhất của Hoa Hạ trong lĩnh vực này. Tuy nhiên, tôi nghe nói ngày mai ông ấy sẽ rời khỏi Tô Hàng!”
Bác sĩ nói.
“Bác sĩ, ý của ông là Tần tiên sinh Tần Bắc Sơn?”
Lý Văn Phi hỏi.
“Ừ, ngoài ông ấy ra còn có ai2”
Bác sĩ gật đầu.
Lý Thiên Hạo buồn bực: “Nhưng tôi nghe nói Tần Bắc Sơn không còn khám bệnh ở bệnh viện số một nữa, nếu mà đi mời thì chắc chắn sẽ bị từ chối!”
“Cứ thử đi! Ngày mai Lý nhị gia đến rồi!”
Tất cả nhà họ Lý nói.
Ngay lập tức, đám người Lý Thiên Hạo đến biệt thự ở Thanh Long, muốn mời Tần Bắc Sơn ra tay.
Kết quả là bị từ chối!
Sau khi thất bại, đám người Lý Thiên Hạo vẫn luôn nghĩ cách.
Trong nháy mắt đã là ngày hôm sau.
Một đoàn ô tô xuất hiện ở Tô Hàng.
Phía sau mấy chiếc xe, hàng chục người mặc đồ đen bước xuống, đứng hai bên.
Đi đầu là Rolls-Royce, Lão Cao ngồi ở ghế phụ nhanh chóng xuống xe mở cửa cho Lý nhị gia.
Lý nhị gia mặc một bộ đồ thời Đường màu đen, cầm một chiếc nạng đầu rồng.
Ông ta liếc nhìn với một khí thế rộng lớn.
Đi bộ đến một chiếc ô tô màu đen phía sau.
Trong xe có một luồng hơi lạnh, cơ thể không ngừng run rẫy, như thể sắp lật.
“Các người ở trong xe, không có lệnh của tôi thì không được xuống xe.”
Sau khi Lý nhị gia ra lệnh, chiếc xe im bặt.
Ngay cả Lão Cao cũng rùng mình.
Bởi vì hai kẻ sát nhân trong chiếc xe này là Hắc Bạch Vô Thường.
Nếu hai người này được phép xuất hiện trên phố, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện!
Sau đó, Lão Cao đưa Lý nhị gia vào bệnh viện.
Đến phòng của Lý Vương Long.
“Phich!”
Lý Thiên Hạo và tất cả các thành viên trong nhà họ Lý đều quỳ xuống trước mặt Lý nhị gia.
“Nhị gia là chúng tôi bắt tài! Chúng tôi đã không bảo vệ được Lý tiên sinh! Là lỗi của chúng tôi, ngài hãy trừng phạt chúng tôi!”
Lý Thiên Hạo khóc nói.
Sau khi quét một vòng, Lý nhị gia lạnh lùng nói: “Đứng dậy đi, không liên quan đến các người! Mấy người đó không đơn giản, nêu không Cuông Nhi và Vương Tôn sẽ không rơi vào tay cậu ta!”
Lý Thiên Hạo nhỏ giọng nói: “Nhị gia, tôi không dám! Dù gì Diệp Quân Lâm cũng cháu rễ của tôi, tôi không giáo dục tốt! Tôi cũng không ngờ cậu ta có thể đánh như thế này!”
“Tôi bảo các người đứng dậy!”
Lý nhị gia đột nhiên cao giọng.
Cả nhà Lý Thiên Hạo đều kinh ngạc.
Tất cả đều đứng dậy.
Không dám nói nữa!
Lý nhị gia bắt đầu nhìn Lý Vương Long.
“Bác sĩ nói như thế nào?”
Lý nhị gia hỏi.
“Tình trạng không tốt lắm, tạm thời chưa tỉnh lại được, có thể trở thành người thực vật!”
Lý Thiên Hạo nói.
Vẻ mặt Lý nhị gia bi thương.
“Nhưng vẫn còn có cách! Tần Bắc Sơn ở Tô Hàng, ông ấy là chuyên gia giỏi nhất trong lĩnh vực này. Tối hôm qua chúng tôi đến mời ông ấy, nhưng bị từ chối! Hôm nay ông ấy có chuyên bay, hai tiếng nữa sẽ cất cánh!”
Nghe vậy, trong mắt Lý nhị gia lóe lên một tia lạnh lùng: “Tiểu Cao, đi đưa Tần Bắc Sơn đến đây! Không được để ông ta lên máy bay!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.