“Một thằng phế vật như cậu không phục cái gì? Cậu không có tư cách làm người nhà họ Lý nhất!”
“Đúng! Mau cút khỏi nhà họ Lý! Đồ phế vật!”
“Trong nhà họ Lý cậu là người không có tiếng nói! Cút xa một chút!”
Khi Diệp Quân Lâm phát biểu, mọi người đều chỉ trích anh.
“Lý Thiên Hạo, ông tin hay không ông sẽ hồi hận?”
Diệp Quân Lâm cười hỏi.
“Ha ha, tôi hồi hận? Không thể nào! Toàn bộ sản nghiệp của Lý Tử Nhiễm đêu nằm trong tay tôi, tôi hôi hận cái gì?”
Lý Thiên Hạo cười khẩy.
Những người khác nhìn Diệp Quân Lâm như một kẻ ngốc.
Lý Văn Uyên lau vết máu trên khóe miệng, nhìn Lý Thiên Hạo không thể tin nổi hỏi: “Ba, ba thật sự tuyệt tình như – vậy? Lý Văn Uyên con đã làm sai cái gì mà ba khai trừ con ra khỏi gia phả?”
“Đúng! Tôi biết nhà họ Lý có gia quy nghiêm khắc, nhưng việc khai trừ gia phả là phản bội tổ tiên hoặc là làm ra chuyện không thể tha thứ, tôi và Văn Uyên đã làm gì?”
Triệu Nhã Lan khóc lóc hỏi.
Lý Tử Nhiễm cũng kiên cường nhìn Lý Thiên Hạo.
Lý Thiên Hạo, Lý Văn Hải và những người khác nhìn nhau rồi chế nhạo: “Các người còn chưa rõ? Lý Văn Uyên, tôi đã nuôi dạy anh lớn như vậy, còn mở công ty cho các người. Còn các người thì sao? Không làm việc cho gia tộc! Còn làm nhiều chuyện bắt công, các người như vậy là muốn rời khỏi nhà họ Lý? Các người đang phản bội tổ tiên!”
“Đúng! Hành động tách công ty của Lý Tử Nhiễm là phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411649/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.