Bá đạo như vậy sao?
“Bác sĩ Tân có an toàn không?”
Đôi mắt của Diệp Quân Lâm loé lên hàn quang.
*Trước mắt mà nói thì an toàn! Là cháu trai Trần An Bình của Trần Thiên Kiều dẫn bác sĩ Tần đi. Cậu ta muốn bác sĩ Tần kiểm tra sức khoẻ cho ông nội của cậu ấy”
Chu Tước giải thích.
Diệp Quân Lâm đột nhiên vỗ bàn: “Bá đạo như vậy sao?”
“Tướng quân, tôi có ý này….”
Thanh Long mở miệng nói.
“Cậu nói xem…”
“Bác sĩ Tần không hy vọng sự tình ầm ï, vậy thì chúng ta sẽ xem đó là việc nhỏ dễ giải quyết. Trần Thiên Kiều không phải là sư phụ của Đỗ Việt Sinh sao? Chúng ta để Đỗ Việt Sinh ra mặt, chuyển lời đến Trần Thiên Kiều để lão ta ngoan ngoãn đưa người về và xin lỗi”
Thanh Long nói.
“Ừm, có thể! Bác sĩ Tần cũng không muốn gây ra quá nhiều phiền toái.”
Diệp Quân Lâm gật gật đầu.
“Lập tức dẫn Đỗ Việt Sinh đến trước mặt tôi”
Sau khi Diệp Quân Lâm hạ lệnh, Kỳ Lân lập tức rời đi.
Giờ phút này, Đỗ Việt Sinh đang vui vẻ cùng bạn bè thì bỗng nhiên bị một nhóm người dẫn đi.
Đi tới nơi của Diệp Quân Lâm, sau khi biết chuyện, Đỗ Việt Sinh bị doạ không nhẹ.
Sư phụ đắc tội ai chẳng được.
Sao cứ phải đắc tội với vị này hét lần này đến lần khá!
c Diệp Quân Lâm lấy ra một tờ giấy, viết ba chữ lên đó: Tướng quân Diệp.
“Đưa tờ giấy này cho Trần Thiên Kiều, nói cho lão ta biết lập tức đưa bác sĩ Tần trở về. Và bồi thường những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411603/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.