Rượu mời không uống lại uống rượu phạt Tần Bắc Sơn vừa nói những lời này, sắc mặt của gã đàn ông kia lập tức thay đổi, tức giận nói: “Lão già ngoan cố, rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt”
Tần Bắc Sơn cười: “Xin hỏi anh đây muốn gì?”
“Bác sĩ tần nếu không muốn đi, vậy chúng ta tự mình dẫn bác sĩ Tần đi. Đắc tội rồi”
Ánh mắt của gã đàn ông kia loé lên.
“Đúng vậy, bác sĩ Tần đừng ép chúng ta. Hơn nữa chúng tôi chỉ mời bác sĩ tới khám chữa bệnh, ông sợ gì sao?”
Một số kẻ khác nhao nhao nói.
Tần Bắc Sơn bướng bỉnh nói: “Không, đây là nguyên tắc của tôi. Bất cứ ai mời tôi đến nhà khám chữa bệnh tôi đều sẽ từ chối. Đến bệnh viện tìm tôi, tôi sẽ rất hoan nghênh.”
“Mọi người đều kính nễ ông như thần. Còn tôi thì cảm thấy ông chẳng khác nào là lang băm. Cố ý tạo cho mình độ nổi tiếng nhất định rồi ngang ngược. Ông nghĩ ông thật sự là thần à?”
“Đúng vậy, chúng ta đến mời ông đi khám chữa bệnh là đã nễ mặt ông rồi. Ông đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt như thế.”
“Ông chẳng qua cũng chỉ là một bác sĩ thối. Cậu chủ của chúng ta đã nễể mặt ông rất nhiều.”
Nói xong, gã đàn ông đứng đầu nhóm túm lấy Tần Bắc Sơn kéo ông ta ra ngoài.
Triệu Nhã Lan lập tức ngăn cản.
Bốp!
Kết quả một người đá một cước vào bụng Triệu Nhã Lan khiến bà đau đớn không thôi, ngồi trên mặt đất mồ hôi lạnh không ngừng túa ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411599/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.