Vào lúc này, sự bất bình của mọi người tích lũy trong sáu năm dường như được mặc sức xả ra bên ngoài.
Diệp Quân Lâm giống như một món đồ chơi bị tất cả tùy ý giãm đạp.
Một công cụ dùng để phát tiết nỗi oán hờn.
Hàng chục cai champagne liên tục phun vào người Diệp Quân Lâm, khiến anh giống như vừa tắm xong vậy.
Nhưng anh không quan tâm, bởi ngày mai anh sẽ tính số toàn bộ món nợ ngày hôm nay!
Ngày mai, nhóm người này sẽ biết hai chữ tàn nhẫn viết như thế nào!
Tống Ngọc Lương vẫn cảm thấy không thoải mái, liền quát Diệp Quân Lâm.
“Mau quỳ xuống, liếm sạch sẽ giày của tôi đi nào!”
Trương Triệu Phi và Tiếu Nhất Long cùng những người khác đều lần lượt đẩy giày da của mình ra phía trước. Rượu champagne đã sớm thắm ướt mọi thứ, vậy nên bọn họ yêu cầu Diệp Quân Lâm phải liếm sạch sẽ.
Diệp Quân Lâm một chữ cũng không trả lời.
Vương Thiên Phàm mở miệng chế nhạo.
“Nhìn cái bộ dạng uất ức của anh kìa! Bây giờ anh có giỏi thì phản kháng đi!”
“Cái dáng vẻ nghênh ngang độc đoán sáu năm trước của anh đi đâu rồi?”
“Bây giờ trông dáng vẻ anh rách nát như thế này! Ngay cả bắt nạt anh, tôi cũng không đành lòng đấy!”
Lâm Uyễn Oánh tủm tỉm cười.
“Diệp Quân Lâm, hiện tại chỉ cần anh chịu quỳ xuống, để tôi ngồi ở trên lưng anh cưỡi anh đi một vòng trong này, tôi hứa sẽ lập tức bỏ qua, không gây khó dễ cho Lý Tử Nhiễm thêm lần nào nữa.”
Diệp Quân Lâm đứng yên không nhúc nhích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411501/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.