Mọi người trong gia đình họ Triệu đều sững sờ khi nhìn thấy xe của Triệu Viễn chất đầy loại thuốc lá và rượu đặc biệt.
Lão gia và lão phu nhân thì khỏi phải nói, hai mắt sáng ngời.
Chỉ hai hộp thuốc lá và hai chai rượu đã đủ khiến họ vui vẻ quên trời đất. Vậy mà lúc này có tới cả một xe thuốc lá và rượu.
“Nhà họ Triệu thực sự hóa rồng rồi. Cháu trai ta thật quá tài giỏi!” Triệu Học Thành khen ngợi hết lời.
Lão gia và lão phu nhân nắm chặt tay Triệu Viễn. Anh ta lộ vẻ ngượng ngùng. Bởi vì chiếc xe này vốn dĩ không liên quan gì đến anh ta cả.
Triệu Viễn muốn giải thích: “Ông bà, thật ra những món đồ …”
Ngô Mộc Lan nghĩ Triệu Viễn sẽ khiêm tốn, vì thế lập tức nói: “Chúng ta không cần thêm nữa đâu, chiếc xe này cũng đủ dùng cả đời rồi.”
“Đúng vậy, Viễn à, cháu không cần nói nữa. Chúng ta đều hiểu cả rồi.” Triệu Kiến Quốc võ vai Triệu Viễn, rất hài lòng.
Triệu Viễn không thể lên tiếng giải thích, bởi vì trước khi rời khỏi quân khu, anh được yêu cầu ký một thỏa thuận bảo mật.
Tất cả những gì anh nhìn thấy ngày hôm nay, đều không thể tiết lộ ra ngoài.
“Triệu Viễn, chỉ cần cháu nỗ lực làm việc, ông bà nhất định dùng tất cả tài sản của mình để đào tạo bồi dưỡng cháu.” Lão gia và lão phu nhân đồng thời phát biểu.
Điều này khiến Triệu Thanh Phong và những người khác vô cùng ghen tị.
Đương nhiên Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan lại càng đố ky.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411491/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.