Trương Văn Thao và Triệu Quân Phi không hề tức giận.
Thay vào đó, Trương Văn Thao chỉ cười rồi hỏi: “Em rễ thật là biết cách khiến chúng ta tò mò. Không biết chú có thể cho chúng tôi nghe một con số cụ thể được không?”
“Đúng vậy, anh cứ nói ra, khiến chúng tôi ghen tị một chút, cũng khiến ông bà cảm thấy tự hào về anh.”
“Diệp Quân Lâm, đừng nói nhảm nữa.”
Triệu Nhã Lan và Lý Văn Uyên gần như vội vàng che miệng Diệp Quân Lâm lại.
Nhưng Diệp Quân Lâm lại chậm rãi đưa một ngón tay lên: SIẾ nhất là con số này.”
“Ít nhất là mười tỷ sao?” Trương Văn Thao hỏi.
“Không đúng.” Diệp Quân Lâm lắc đầu.
“Đừng nói là, một trăm tỷ.” Trương Văn Thao đã phải hít vào một hơi khi nói ra con số này.
Diệp Quân Lâm cười: “Anh rễ lại đoán sai rồi, ít nhất cũng phải một nghìn tỷ.”
“Hahahal”
Khi Diệp Quân Lâm nói ra những lời này, tất cả những người xung quanh sau một giây ngạc nhiên liền lập tức bật cười.
Lý do nãy giờ mọi người im lặng, là muốn chờ xem Diệp Quân Lâm có thể nói khoác đến mức độ nào. Kết quả là Diệp Quân Lâm thực sự khiến họ cảm thấy ngạc nhiên vì lời ba hoa của anh.
Ít nhất một nghìn tỷ ư? Đây là đang nói về giá trị tài sản sao?
Gấp một trăm lần nhà họ Triệu?
Trương Văn Thao cùng ông nội và bố của anh cũng cười lớn.
Họ đã từng nhìn thấy những người trẻ tuổi ba hoa về khả năng của mình, nhưng nói quá ở mức độ này, quả thực chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411481/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.