Nhà họ Tiêu thành thật trả lời: “Tướng quân Côn Luân, năm đó mặc dù lấy danh nghĩa Tiêu Thiên Long trù tính hết thảy. Nhưng nhà họ Tiêu thật ra là được lợi ít nhát. Kỹ thuật nòng cốt chỉ được lấy một phần nhỏ cộng thêm Tập đoàn Quân Lâm thôi! Phần lớn bị Thương hội Tô Hàng chia!”
“Thương hội Tô Hàng?”
Diệp Quân Lâm cau mày.
“Đúng, là Hàn, Tần, Du, Lôi tứ đại hào môn tạo thành, lại thu nạp rất nhiều xí nghiệp nhà giàu tạo thành liên minh thương hội. Ở Tô Hàng là một tay che trời. Địa vị ngang bằng với nhà giàu nhất Tô Hàng là Thầm Vạn Tam!”
Tiêu Quốc Phổ nói.
Đối với Thương hội Tô Hàng, Diệp Quân Lâm có biết.
Tô Hàng là bá chủ trong thương giới.
Có thể nói Thương hội Tô Hàng nắm giữ gần một nửa mạch sống kinh tế ở Tô Hàng.
Hàng năm GDP đóng góp thật đáng sợ!
Ban đầu Diệp Quân Lâm gây dựng sự nghiệp thành công, Thương hội Tô Hàng từng lôi kéo anh. Có điều, điều kiện là phải giao ra kỹ thuật nòng cốt của Tập đoàn Quân Lâm về y học và khoa học kỹ thuật.
Diệp Quân Lâm cự tuyệt.
Bây giờ nghĩ lại, có khi Thương hội Tô Hàng đã nhăm nhe đến anh từ lúc đó.
Cũng bởi vì một câu cự tuyệt, mà sau đó thân tàn phải vào tủ, anh em bị giết, vợ chịu cô độc sáu năm.
Thương trường như chiến trường. Thậm chí còn tanh máu hơn trên chiến trường.
Đừng thấy mấy tay nhà giàu bên ngoài đường đường chính chính bệ vệ đoan chính từng nào, thật ra bên trong đều là đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411447/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.