Cùng lúc đó, sau khi Lý Tử Nhiễm có mặt tại khách sạn, Lý Thiên Hạo nhận được tin ông đã có thể sử dụng tấm ngân phiếu.
Lý Văn Uyên lập tức đưa Lý Thiên Hạo tới sòng bạc ngầm.
Vừa bước vào, cả hai đã lập tức choáng váng. Bởi vì bọn họ đã nhìn thấy Diệp Quân Lâm đang từ tầng hai bước xuống.
Điều đáng chú ý nhát, đó là nhìn anh rất khỏe manh. Toàn thân anh rất sạch sẽ, không hề có lấy một vết máu.
Hai người lập tức chú ý vào bàn tay của Diệp Quân Lâm. Tắt cả đều nguyên vẹn, không thiếu một ngón nào.
Trong video, họ đã thấy ngón tay của Diệp Quân Lâm bị chặt đứt.
Trong khi họ vẫn còn ngây ngốc đứng nhìn, Diệp Quân Lâm đã bước tới trước mặt họ.
“Hai người đã đến rồi ư?” Diệp Quân Lâm nhìn thấy tắm ngân phiếu, liền cầm lấy nó và xem xét một cách cần thận.
Anh đã có một dự cảm không lành.
“Cậu …cậu không sao chứ? Không phải ngón tay của cậu đã bị chặt rồi sao?” Lý Văn Uyên nhìn Diệp Quân Lâm một cách khó hiểu, ấp úng hỏi.
Diệp Quân Lâm phót lò họ và đột nhiên lên giọng: “Tắm ngân phiếu này là thế nào?”
“Cái này …” Lý Văn Uyên do dự.
“Nói mau!” Diệp Quân Lâm đột nhiên gầm lên.
Một hơi thở cuồng bạo toát ra từ cơ thể anh, khiến Lý Văn Uyên cảm thấy hơi thở của mình như thắt lại. Cảm giác như cỗ đang bị một bàn tay to lớn nắm lấy.
Điều đáng sợ nhất chính là đôi mắt của Diệp Quân Lâm.
Lý Văn Uyên kinh hãi, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411421/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.