Vừa mới nghe tin này, sắc mặt của hai người đều trở nên khó coi.
“Chuyện gì kia?”
“Vóc dáng quá xấu? Thể chất yếu kém? Không đủ tư cách tham gia trại huấn luyện? Đều thật sao?”
Đôi mắt của hai người mở to, lộ ra vẻ khó tin. Họ thực sự không tin những gì mình đang nghe.
Bọn họ biết rất rõ thực lực của Vương Đẳng. Cậu ta rất giỏi.
Làm sao có thể bị loại được kia chứ?
Sau cố gắng của hai người, cánh cửa phòng cuối cùng cũng được mở ra. Hai người khiêng một chiếc cáng đi vào, nằm bên trên không ai khác chính là Vương Đằng. Có cả người từ quân khu đi cùng, đưa anh ta trở về. . truyện ngôn tình
“Thật sự là bị trả về sao?”
“Chuyện gì đã xảy ra với Vương Đằng thế?” Tiêu Nhược Mai vội vàng lại gần, cất tiếng hỏi.
Nhưng khi Vương Đằng chuẩn bị nói, anh ta đã nhìn thấy Diệp Quân Lâm đứng ở cách đó không xa.
Anh ta còn chưa nói hết câu, đã sợ đến mức một lần nữa ngất đi.
Người lính từ quân khu được cử tới chịu trách nhiệm đưa Vương Đẳng trở về liền cười chế nhạo: “Nhìn xem? Cậu ta ngất xỉu tám lân một ngày. Làm sao cậu ta có thê được giữ lại với thể lực như thế được?”
Thực ra, tất cả mọi người trong quân khu cũng đều thắc mắc, rốt cuộc vì sao cậu ta lại yêu đuôi đên vậy. Hê nhắc đên Tướng quân Côn Luân, cậu ta lại ngất xỉu.
Lần này, còn chưa nhắc tới mấy chữ “Tướng quân Côn Luân”, cậu ta đã ngắt rồi.
Tiêu Nhược Mai cũng rất lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411409/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.