Khai Huấn Vương Đẳng phách lối rời đi.
Chỉ còn lại mấy người Lý Văn Uyên hai mặt nhìn nhau.
Triệu Nhã Lan bất đắc dĩ nói: “Tiêu gia cùng Triệu gia cũng là đại tộc, gia phong rất nghiêm ngặt, không chấp nhận được chuyện như vậy đâu! Không tức giận mới là lạt”
Lý Văn Uyên nhìn chòng chọc vào Diệp Quân Lâm, tức giận quát: “Tôi thật hận không thể đánh chết anh!”
“Oanhl”
Lý Văn Uyên một cái tát quăng qua đây.
Lý Tử Nhiễm chặn lại.
Nếu không đã đánh vào mặt Diệp Quân Lâm.
“Ba mẹ được rồi, cũng không phải chuyện gì lớn lao, chờ thêm hai ngày rồi xin lỗi cậu mợ là được rồi.”
Lý Tử Nhiễm khuyên.
“Chuyện này không phải chuyện lớn sao? Do nó, trước mặt người nhà mẹ đẻ của mẹ, mặt mũi đều vứt đi! Diệp Quân Lâm có phải anh muốn bức chết chúng tôi mới cam tâm?”
Triệu Nhã Nan chỉ vào mũi Diệp Quân Lâm hỏi.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Diệp Quân Lâm bát đắc dĩ nói: “Ba mẹ, con thật sự muốn tham gia nghỉ thức Khai Huấn!”
“Đây không phải là vấn đề tham gia hay không, mà anh để chúng tôi mất amwfj, làm chúng tôi đắc tội với người ta! Anh có tham gia được thì sao? Anh vẫn là một phế vật như cũ đó thôi.”
Lý Văn Uyên tức giận nói.
Triệu Nhã Lan càng bị chọc tức: “Anh có thể tham gia, bởi vì anh vô tình gặp được Côn Luân tướng quân, anh đi tất nhiên bọn họ để cho anh đi vào. Thế thì sao? Bọn họ vẫn mãi mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411405/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.