Diệp Quân Lâm lại hút một điếu thuốc nữa, thản nhiên hỏi: “Bao chỗ này của các cậu một ngày bao nhiêu tiền?”
“Được, vậy tôi nói cho anh biết, nghe cho rõ đây, một ngày ít nhất cũng phải 500 vạn! Láy ra được không?”
“Ha ha ha ha ha…”
Thấy Diệp Quân Lâm sửng sốt, đám nhân viên đều bật cười.
Diệp Quân Lâm hút xong điều thuốc, dập tắt tàn thuốc.
Cười cười nói: “Một ngày tôi kiếm được bao nhiêu tiền chứ, chỉ 500 vạn thôi à?”
500 vạn đối với anh mà nói quả thực cũng chỉ là một con số nhỏ mà thôi.
“Cái gì? Anh vậy mà lại chê ít? Gỉa vờ cái gì chứ, hút hộp thuốc lá có 10 đồng tiền, còn giả vờ giả vịt cái gì chứ?”
Tất cả các nhân viên đều trào phúng.
Khi Diệp Quân Lâm định rút ví tiền ra đặt chỗ thì đột nhiên một âm thanh quái gở truyền tới: “Kẻ nào? Lại dám dương oai ở Tô Hàng? Tôi ngược lại muốn xem xem là thiếu gia nhà nào tới?”
Âm thanh vang lên, có vài người xuất hiện ở đây.
Cầm đầu là một người trẻ tuổi mặc một thân Versace, dưới chân đi đôi giầy da được đặt làm thủ công của Italia, trên cổ tay đeo một chiếc Rolex Blackwater Ghost.
Chỉ là bộ đồ trên người anh ta sợ rằng người bình thường phần đấu cả đời cũng không kiếm được.
Khương Kim Diệu, chủ nhân của nhà hàng này.
Cũng chính là học trưởng trong miệng Tiêu Thắm.
So với Trác Dịch Cơ thì Khương Kim Diệu này mới là phú nhị đại thực sự.
Bắt kể là ăn mặc hay là khí chất giàu sang.
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411335/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.