Bọn sinh viên ban nãy ỷ vào đông người, bây giờ thêm mười mấy kẻ côn đồ tới, lại còn là mấy kẻ hung ác dữ tợn.
Mọi người đều bị dọa sợ.
Chân ai nấy đều run lên, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Cái gì mà ra oai trước đám con gái chứ, tất cả đều bị ném hết ra ngoài.
“Mẹ nó ngồi hết xuống cho tao! Tao xem đứa nào dám đứng lên!”
Bọn côn đồ trực tiếp ra tay, đạp đám nam sinh ngã hết trên mặt đất, ngồi chồm hỗm một lũ với nhau.
Các nữ sinh tự giác ngồi xổm trên mặt đất.
Các cô còn sợ hơn đám nam sinh kia.
Đặc biệt là ánh mắt của mấy tên côn đồ này vẫn luôn ngao du trên cơ thể bọn họ.
Chỉ có lá gan của Tiêu Thắm là có lớn hơn một chút.
Cô nhìn về phía sau một cái, không biết từ khi nào mà Diệp Quân Lâm đã ngồi ở trong góc sô pha rồi, ngay cả bọn côn đồ cũng không chú ý tới.
“Thật sự là một tên sợ chết, chị tôi thật là xúi quây mà, gả cho một tên gan bé như chuột nhắt thế này.”
Tiêu Thắm thấy bộ dáng sợ chết của Diệp Quân Lâm, thiện cảm dành cho anh liền giảm xuống mức thấp nhát.
Tôi Tiêu Thắm sau này nhát định phải gả cho một anh hùng.
Tiêu Thắm nhìn đám côn đồ, cả giận nói: “Các người mau rời khỏi đây nhanh lên, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.”
“Em gái, em báo cảnh sát à! Đêm nay em sẽ chạy không thoát đâu.” Một tên côn đồ tiền lên muốn sờ mặt của Tiêu Thắm.
Bếp…
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/411332/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.