Chương trước
Chương sau
“Tôi muốn nói tất cả những chuyện này đều là âm mưu của thế lực Đông Ca... Chẳng bao lâu sau bọn họ sẽ tiến hành kế hoạch điên rồ thứ hai! Nếu như sự chú ý của các người vẫn cứ ở trên người tôi thì các người sẽ xong mất! Giới võ đạo Lạc Việt hoặc cả Lạc Việt có khả năng sẽ gặp phải thiệt hại nghiêm trọng!”

Diệp Lâm Quân đem tất cả những gì bản thân anh biết đều nói với.bọn họ.

“Nếu như Thiên Sách phủ đã là tổ chức võ học cổ xưa lớn mạnh nhất của Lạc Việt thì nên đi điều tra kỹ càng chuyện này!"

Diệp Lâm Quân nghiêm túc dặn dò.

“Bịa đi!”

“Tiếp tục bịa đặt đi! Không ngờ Diệp Lâm Quân anh lại dùng loại phương thức này để giải thoát cho bản thận! Tôi thật sự quá thất vọng về anh!”

Tuy rằng Diệp Lâm Quân đã nói rất nhiều, những lời anh nói đều có lý do và bằng chứng rõ ràng.

Nhưng những người có mặt tại đây tin tưởng vào những lời ấy lại vô cùng ít ỏi.

Bọn họ đều cho rằng đây chẳng qua là một cái cớ mà Diệp. Lâm Quân bịa ra để giải thoát cho bản thân.

Cho dù là phó các chủ Hắc Báo cũng không tin tưởng hoàn Toàn.

“Không giấu giếm các người, tôi có chứng cứ!

Tôi đã bắt được một thành viên nòng cốt! Có thể biết được. mọi thứ từ miệng anh ta! Bây giờ tôi không muốn xảy ra xung đột gì với các người! Đợi khi tôi mang người đến đây thì các người sẽ hiểu rõ mọi chuyện!”

Sau khi nghe Diệp Lâm Quân nói xong, tất cả mọi người đều cười rộ lên.

“Diệp Lâm Quân ơi, anh có phải cảm thấy chúng tôi là những tên ngốc không? Còn thả anh đi? Anh cảm thấy chuyện này cơ thể sao?”

“Đúng đấy, anh xem chúng tôi là tên ngốc sao! Mau bất anh †a lại đil"

Mọi người lập tức lên tiếng trách móc.

Chẳng ai chú ý đến có một người rời khỏi đám đông.

Võ sĩ mat Anh ta đã trà trộn vào trong đám đông ngay từ sớm.

Biết được Diệp Lâm Quân giấu Chuột Đồng ở một nơi khác, anh ta lập tức rời khỏi.

“Thôi đi, nói chuyện với các người chẳng khác nào nước đổ đầu vịt!”

Diệp Lâm Quân chầm chậm đứng lên.

Cuối cùng vẫn phải dùng đến bạo lực!

“Sao thế? Anh còn muốn dùng biện pháp mạnh à? Diệp Lâm Quân, anh không muốn gặp lại đứa con của mình sao?” "Bùm!”

Một câu nói khiến Diệp Lâm Quân, người như đang ở trên mây đột nhiên thất vọng.

Cơ thể run rẩy kịch liệt.

Hiện tại vẫn chưa rõ tình hình của Lý Từ Nhiệm.

Mẹ, đứa nhỏ và em gái lại bị nhốt trong Thiên Sách Phủ. Anh...

Thực sự xấu hổi "Đừng lo lắng! Tuy rằng anh là truyền nhân của Tà Thần! Thì điều đó cũng đâu có nghĩa rằng mẹ và con anh cũng như vậy!”

"Họ sống rất tốt trong Thiên Sách Phủ! Đặc biệt là con và em gái của anh cũng tài năng đến kinh ngạc! Họ đã được nhận làm học trò trong Thiên Sách Phủ! Đặc biệt tài năng của bé Quân có thể được xem như một hạt nhân trong tương lai của Thiên Sách Phủ”

"Tuy nhiên tôi cảm thấy rằng anh nên gặp mẹ và con anh thì tốt hơn!”

Phó các chủ Hắc Báo cười nói.

Thoạt nhìn, không có gì bất thường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.