Chương trước
Chương sau
Cuối cùng Diệp Lâm Quân nắm tay Lê Quân đến hiện trường.

Ánh mắt hàng trăm thế lực đều nhìn ba đứa trẻ.

“Ba Lê Quân, anh đã quyết định xong chưa?”

Điện chủ điện Thiên Vũ lạnh giọng hỏi.

Những người khác bắt đầu thúc giục, muốn Diệp Lâm Quân nhanh chóng lực chọn.

Diệp Lâm Quân quét qua mọi người một vòng, cười nói: “Xin lỗi, mọi người ngồi ở đây đều không có tư cách thu con gái tôi làm đồ đệ”

Không nói lời khiến người khác kinh sợ thì không thôi.đừng quái lại với tap Mọi người đều im lặng như tờ. Hàng trăm thế lực, hàng nghìn người đều ngẩn ra.thật xấu hổ với mình Không có tư cách?anh đang làm gì thế Lời của Diệp Lâm Quân vang vọng trong tâm trí của mỗi người, trực tiếp giống như tiếng sấm.bản thất thậ sư la chi Gạt bỏ hàng trăm thể lực thì không nói, chính là còn có mười ba cường giả thất trọng thiên.

Trận hình này còn đáng sợ hơn nhiều so với việc cao thủ thần bí chém giết ở nước Chiến Ưng.

Kết quả đến miệng Diệp Lâm Quân lại biến thành không có tư cách? Phải là người mạnh thế nào mới có thể nói ra lời này chứ? Thật sự quá buồn cười.

“Ha ha ha”

Lúc này, mọi người đều cười, nhìn Diệp Lâm Quân giống như đang nhìn một tên ngốc vậy.

“Nhóc con, tôi không biết cậu có thân phận gì.

Lời nói này, nếu như để tôi nghe thêm một lần nữa tôi nhất định sẽ không khách sao đâu.

Cho dù cậu có là ba của đứa trẻ”

Điện chủ điện Thiên Vũ cảnh cáo nói.

Những cao thủ khác cũng đều như vậy.

Vậy mà dám nói bọn họ không xứng? Vậy ai xứng chứ? “Thiên phú của con gái tôi không phải các người ngồi này có thể bảo vệ được.

Các người quá yếu”

“Chúng tôi đi trước đây, sau này đứng có nhắm vào con gái tôi nữa”

Nói xong, Diệp Lâm Quân muốn đưa Lê Quân rời đi.

Mọi người đều ngây ra.

Đi rồi? Vậy mà lại coi thường hàng trăm thế lực ở đây? Đến cả mười ba cường giả thất trọng thiên cũng không đặt vào trong mắt?

Mười ba người đấy”

đừng quái lại với tap Lúc trước nước Chiến Ưng xuất hiện năm người đã đủ đến chấn động thế giới rồi.

Bây giò nếu không vì các loại lợi ích, sao có thể đến mười ba người chứ?thật xấu hổ với mình Kết quả tất cả mọi người đều bị Diệp Lâm Quân coi thường.

Nhìn thấy bóng lưng Diệp Lâm Quân sắp rời đi, mọi người ngây ra, đồng thời cũng đều tức giân.anh đang làm gì thế “Câu ta dám đi? Cản cậu ta lại cho tôi”

Điện chủ điện Thiên Vũ tức giận hạ lệnh.

Trong thoáng chốc, có vô số cao thủ ngăn trước mặt Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân dừng bước, anh nở nụ cười: “Thôi cũng được, để các người xem xem sao lại không đủ tư cách” Diệp Lâm Quân quay người nhìn nhóm người điện chủ điện Thiên Vũ, ngoắc ngoắc ngón tay: “Cường giả thất trọng thiên cùng nhau lên đi”

Ngông cuồng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.