Điều tra cũng sẽ không điều tra ra được gì cả.
Diệp Lâm Quân đoán sư phụ Tùy Ý vào tù thật ra là để ấn cư thôi, để trốn tránh sự việc hoặc là con người nào đó. Người có năng lực như vậy, nếu như ngồi tù, ai có thể bắt được ông chứ?
Không thể không nói, địa điểm mà ông ta chọn để ẩn cử thật là tốt.
Rất ít người nghĩ đến ẩn cử trong tù vậy mà ông ẩn cư hai mươi năm. Trong đây nhất định là có nguyên nhân.
Chắc là đang trốn cái gì đó, hoặc là lời hứa ẩn cư gì đó. Nếu như bây giờ ông ta đã ra tù rồi, vậy rõ rằng ông ta muốn đối diện với nó, hoặc là xảy ra chuyện.
Có điều Diệp Lâm Quân không lo lắng, với sức mạnh của sư phụ Tùy Ý, ai có thể làm thương ông chứ?
“Anh ra ngoài đi”
Diệp Lâm Quân bảo quản ngục ra ngoài, đánh giá phòng giam của ông cụ.
Lê Quân cũng đi theo anh vào phòng giam, rất tò mò đối với những thứ này.
Lúc này Diệp Lâm Quân đang lần mò bức tường đột nhiên anh phát hiện bức tường trống rỗng.
Sau khi anh mở bức tường ra, bên trong vậy mà lại giấu đồ.
Sau khi Diệp Lâm Quân nhìn thấy, sắc mặt thay đổi.
Bên trong có ba cuốn: cổ tịch và một tấm bản đồ da dê bị thiếu, còn có một mảnh lệnh bài màu đen.
Đây rõ ràng là để lại cho mình.
Diệp Lâm Quân run rẩy cầm cổ tịch và tấm bản đồ da dê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3329501/chuong-2395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.