Văn Hi xoa đầu. Bên khác Diệp Lâm Quân để Tứ Thiên Vương thu thập toàn bộ tín vật của anh em điện Trấn Thiên. Khi vừa mới trở về, Diệp Lâm Quân đã bảo Tứ Thiên Vương đi chuẩn bị.
Nhóm anh em này không có xương cốt, lúc còn sống đều không tên không họ, vẫn luôn sống trong bóng tối, nhưng vẫn giữ Lạc Việt tiến về phía trước. Sau khi chết, Diệp. Lâm Quân phải làm cho bọn họ một mộ chôn quần áo và di vật.
Hơn nữa còn khắc tên của bọn họ lên trên. Hôm nay, mộ chôn đi vật đã được hoàn thành xong.
Diệp Lâm Quân đích thân bày tỏ lòng kính trọng với anh em bọn họ, khắc tên lên mộ cho bọn họ. Trong nghĩa trang phía Đông Bắc thành Phượng Thiên, Diệp Lâm Quân dẫn theo Lê Quân, phía sau có Tứ Thiên Vương và những người khác. “Câm kiếm ra đây”
Diệp Lâm Quân trâm giọng nói. Người phía sau rút thanh kiểm dài ra, sau đó, Diệp Lâm Quân khắc từng tên một lên bia mộ. “Lăng mộ Đỗ Tuấn Hạo”
“Lăng mộ Cao Lương Băng”
“Lăng mộ Trương Hồng Minh”
Tổng cộng có chín trăm chín mươi chín bia mộ, Diệp Lâm Quân khắc từng tên một: Đám người Tứ Thiên Vương phía sau im lặng đứng thẳng.
Sau khi khắc xong, Diệp Lâm Quân cầm một vò rượu, rót lên phía trước, anh nâng nửa còn lại lên uống.
“Các anh em một đường bình an” Mọi người hô vang. “Gần một nghìn ngồi mộ mới sao?”
Lúc này, cách đó không xa có một đoàn người đi đến. Người đàn ông dẫn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3329496/chuong-2390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.