“Đúng. Anh đừng nghĩ sẽ mang được người đi. Thành Vô Song không đến lượt anh lên tiếng”
Thái độ của mọi người thành Vô Song đều vô cùng cứng rắn.
Bọn họ có rất nhiều cường giả, sao sẽ sợ một Diệp Lâm Quân chứ.
Diệp Lâm Quân cười.
Giống như những nhóm lâu la ở thành Vô Song này, không biết đoạn thời gian này Diệp Lâm Quân đã giết bao nhiêu người rồi vậy.
Quá yếu.
Không khác gì những người bình thường trói gà không chặt.
Giống như giết một con gà “Lê Quân, ba đưa con về nhà”
Diệp Lâm Quân tiến lên trước bế lấy Lê Quân, kéo Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yến muốn rời đi.
“Các người tránh ra, tôi xem anh ta có dám bước một bước ra khỏi thành Vô Song không?”
Phó Phong Thu tức giận nói.
Mọi người nghe thấy vậy, tự động nhường ra một con đường.
Diệp Lâm Quân không quan tâm, dẫn theo ba người tiếp tục đi về phía trước.
“Ba người các người nếu như dám bước ra khỏi thành Vô Song một bước, thì đừng bao giờ trở lại nữa”
Phó Phong Thu tức giận hét lên.
Anh ta tin đám người Lý Từ Nhiệm không muốn rời khỏi nơi này.
Dù sao đây cũng là một cơ hội rất lớn.
Anh ta tin sẽ không có ai từ chối.
Tuy nhiên Diệp Lâm Quân không cho bọn họ có cơ hội dừng lại, dẫn bọn họ rời đi.
Nhìn thấy bọn họ rời khỏi thành Vô Song, đám người Phó Phong Thu đều ngẩn ra.
Thật sự đi rồi sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3316338/chuong-2368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.