Văn Hi muốn nói cái gì đó, có điều nhịn lại.
Cô ta dường như có chút tán đồng với cách nói của Diệp Lâm Quân.
“Được rồi, dẫn người đi đi. Đừng để tôi nhìn thấy, tôi sẽ giết anh”
“Những người các người có xảy ra chuyện gì thì đừng đến †ìm tôi” Diệp Lâm Quân nói.
Anh ngược lại không làm sao cả.
Hứa Chính Kiệt anh muốn giết thì giết.
Từ nước Chiến Ưng anh cũng có thể mang về được. Những người này không nghe lời khuyên, vậy thì kệ bọn họ vậy, cũng không có liên quan gì đến anh.
Hứa Chính Kiệt lộ ra nụ cười, cho Diệp Lâm Quân một ánh mắt kiêu ngạo, ý là đi đây.
Cuối cùng Liên minh Khoa học kỹ thuật Thần Long đưa Hứa Chính Kiệt đi.
€ó điều Văn Hi không yên tâm lắm, sau đó cô ta đề nghị phải canh gác nghiêm ngặt Hứa Chính Kiệt, hạn chế anh ta mọi thứ.
Miễn để Hứa Chính Kiệt âm thầm hành động, tạo ra nguy hiểm.
ô Văn đừng nghĩ nhiều. Anh Hứa tuyệt đối hối cải rồi. Tôi có thể nhìn thấy được”
“Hơn nữa chúng ta cứu anh ta, lại cho anh ta điều kiện tốt như vậy. Sao anh ta có thể hại chúng ta được chứ?” Những người khác lập tức phản đối.
Văn Hi cũng không muốn nói gì nữa.
Chỉ là Hứa Chính Kiệt ở trong xe, khóe miệng nhếch lên một nụ cười điên cuồng.
“Sư phụ, tiếp theo định đi đâu?” Tiêu Phong hỏi.
“Tất nhiên là đi thăm bé Quân và Lê Nguyên rồi” Diệp Lâm Quân cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3316336/chuong-2366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.