Tại sao người này lại cứ cố tình nhìn chằm chăm vào bọn họ chứ? Nhìn họ đặc biệt lắm à?
Lúc này, họ có cảm giác rất mãnh liệt rằng họ sắp mất tất cả rồi... chẳng bao lâu nữa, họ sẽ không còn chỗ để dung thân nữa.
Diệp Lâm Quân nhìn liếc qua đám người kia xong thì cũng đến trước mặt Hứa Chính Kiệt.
“Ngoan ngoãn nghe lời, đưa tay ra chịu trói đi, như vậy thì sẽ bớt đau khổ hơn đấy!”
Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.
Lúc này Hứa Chính Kiệt đã bình ổn lại cảm xúc của mình. Hắn ta nhìn Diệp Lâm Quân, cười khẩy rồi nói: “Này anh nghe cho rõ đây, chỗ này là nước Chiến Ưng, không phải là Lạc Việt, không đến lượt một người Lạc Việt muốn làm gì thì làm đâu!”
“Nước Chiến Ưng thì thế nào? Tao muốn đến thì đến, muốn đi thì đi thôi!”
Lúc này. Giờ cả thế giới đang đều tập trung vào du thuyên số hiệu Hùng Ưng rồi.
Nói cách khách thì tất cả mọi hành động của Diệp Lâm Quân đều bị theo dõi rất sát sao. Dù anh có làm gì thì cũng sẽ bị phát sóng trực tiếp ra ngoài.
Hàng tỷ người dân Lạc Việt đều đang đõi theo hành tung của Diệp Lâm Quân. “Khí phách lãm!”
Lúc nghe được lời Diệp Lâm Quân nói, mọi người ở Lạc Việt đều hoan hô. Ngay cả những người thuộc đội vệ binh Viêm Long cũng nắm chặt nắm đấm, hò hét trong sự
Sung sướng. Họ không biết người kia là ai. Cũng chẳng thể điều tra ra được. Điều duy nhất mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3316308/chuong-2338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.