“Crắc Thanh gươm dài đặc chế trong tay Schroeder đã gấy vụn ra thành nhiều mảnh.
“Rầm!”
Ngay sau đó, người anh ta cũng chia ra thành hai miếng, đổ rầm xuống đất.
Cường giả sắp đạt thất trọng cứ vậy mà bị Diệp Lâm Quân chém chết trong một nhát đao.
Những người xung quanh bị máu bắn tung tóe lên mặt. Ai nấy cũng sợ đến mức ngẩn ra.
Mà Chiêm Quốc Thái cũng hoảng sợ mà ngất đi.
“Á á á! Anh... anh đừng có lại đây, tôi tôi tôi † Tâm lý của .Jefferson đã sụp đổ hoàn toàn rồi, anh ta gào lên trong đau khổ.
Diệp Lâm Quân đi đến trước mặt anh ta, cười khẩy: “Ngoan nào, nghe lời, đi với tao. Cả đời này mày cũng đừng có hòng trốn đi nhé!”
“Rầm, rầm, rầm!”
Diệp Lâm Quân đấm mấy nhát, cơ thể cơ giới
của .Jefferson vừa được chữa gần khỏi xong, bây giờ lại
bị hỏng như cũ: Diệp Lâm Quân cứ vậy mà kéo anh tạ rời đi như kéo một con chó.
“Được rồi, tiếp theo đến lượt Hứa Chính Kiệt!”
Ánh mắt Diệp Lâm Quân hiên lên một tia sáng lạnh như băng.
Anh đi thẳng đến nơi đang tố chức lễ đăng quang. “Chuyện lớn hỏng rồi, chuyện lớn hỏng rồi!
Ngài ..Jefferson vừa bị bắt đi rồi ạ!”
Toàn bộ khu căn cứ Hắc Thiết đều chìm trong biển lửa. Khắp nơi đều là tiếng gào thét.
Loạn rồi
Loạn hẳn rồi.
Lúc này, ở một vùng biển nào đó của nước Chiến Ưng. Một chiếc du thuyền siêu lớn đang đỗ ở chính giữa. Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3316302/chuong-2332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.