Vương Thừa Vũ bắt đầu lo lảng.
Tiêu Thấm lại tuyệt tình nói: "Anh rể giết chết tên tặc này đi, em không có quan hệ gì với anh ta cải"
Diệp Lâm Quân gật đầu: "Được, anh sẽ giết anh ta, nhưng mà không phải bây giờ!"
Đám người Lý Thái Sơn lập tức xông tới: "Thì ra là Nhất Vũ Kiên Vương!”
"Bây giờ các người trợ giúp! Tiếp tục trông coi chiến khu cảnh Tây, đúng là quá tí Tất cả mọi người đều cười nói.
Nào biết Diệp Lâm Quân hỏi lại: "Ai nói phải trông? Truyền lệnh của tôi, khởi xướng tấn công chính diện đại bản doanh của liên minh chúa tết”
"Cái gì? Cái gì?”
"Việc này..”
"Không phải tôi đang nắm mơ chứ?"
Lời này khiến cho người ta kinh ngạc đến chết không thôi. Diệp Lâm Quân vừa nói xong, ai cũng trợn tròn mắt.
Không thủ mà phản công?
Chỉ dựa vào chút người này?
Còn tấn công chính diện?
Điên rồi!
Đúng là điên rồi!
Người quen với phong cách của Diệp Lâm Quân thì lại vô cùng bình tính.
Bọn họ hiếu trong từ điển của Diệp Lâm Quân không có từ phòng thủ, hoàn toàn là tiên công.
*Nghe lệnh của Nhất Vũ Kiên Vương, khởi xướng tấn công chính diện!"
Chỉ thấy hòa thượng Long Hố và Long Hán Châu tích cực chấp hành mệnh lệnh của Diệp Lâm Quân.
“Đây là sự thật sao?“
“Tôi tôi tôi.
Đám người Lý Thái Sơn run lên.
Chưa từng nghĩ tới có một ngày tiến công.
Ngay cả khi đội ngũ được hòa hợp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/3316250/chuong-2280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.