Kỳ thực lúc này Lý Tử Nhiễm đã sớm tỉnh, chỉ là không lên tiếng mà thôi.
Cô nhìn Diệp Quân Lâm một cách kỳ lạ.
Anh đã thực sự đúng.
Lý gia rất muốn cô trở lại.
Đến cùng thì tại sao?
Thời điểm nghe thấy Diệp Quân Lâm nói muốn ông nội đích thân đến mời cô trở lại, Lý Tử Nhiễm sợ hãi, theo bản năng lôi kéo cánh tay Diệp Quân Lâm.
Lý Thiên Hạo từ trước đến nay đều hết sức uy nghiêm, sao có thể tự mình đến mời cô?
Diệp Quân Lâm làm vậy chính là đang chọc giận ông!
“Được, Lý Thiên Hạo không đích thân đến thì quên đi! Tạm biệt!”
Diệp Quân Lâm gác điện thoại.
Lý Tử Nhiễm đầy anh một cái: “Anh bị điên à? Dám nói ông nội đến mời em về? Muốn gọi chúng ta đến, nghe giọng nói giống như có chuyện rất quan trọng.”
“Đừng, cứ đợi một lúc nữa. Ba, hai, một… reng reng…”
Quả nhiên Diệp Quân Lâm vừa đếm xong điện thoại đã đổ chuông.
Giọng nói bắt lực của Lý Văn Hải truyền đến: “Cha đã đồng ý đến, nói tôi biết địa chỉ!”
“Khách sạn Borrman ở làng đại học!”
“Số phòng?”
Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Các người không cần phải biết số phòng, Lý Thiên Hạo đến, chúng tôi sẽ xuống.”
Diệp Quân Lâm làm vậy là để ngăn việc Lý Thiên Hạo không đến.
“Sao? Ông nội thực sự sẽ đến?”
Lý Tử Nhiễm lớn lên dưới cái bóng của Lý Thiên Hạo, lúc này dĩ nhiên sợ đến mức run lên.
“Căng thẳng cái gì? Ông ta là đến mời em quay lại!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.
Lý Tử Nhiễm bị dọa đến quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/274427/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.