“Anh mơ đi!”
Lý Tử Nhiễm thà chết cũng sẽ không đồng ý điều kiện như thế.
“Được, vậy cô chờ đó!”
Lục Xương Nguyên cười âm hiểm, sau đó quay người rời đi.
Nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Lý Tử Nhiễm, Diệp Quân Lâm nắm chặt tay cô hỏi: “Từ Nhiễm, sao vậy? Người vừa rồi là ai?”
Lý Tử Nhiễm lắc đầu: “Không có gì!”
Nhưng Lý Tử Nhiễm biết Lục Xương Nguyên sẽ không từ bỏ ý đồ.
Lý Tử Nhiễm luôn thấp thỏm.
Đi được nửa đường, có một đám người đột nhiên vây quanh bốn người bọn họ.
Những người này đều là đặc công, họng súng lạnh như băng dí vào bọn họ.
Lý Tử Nhiễm bị dọa đến hồn bay phách lạc, nắm chặt tay Diệp Quân Lâm, mặt trắng bệch không còn một giọt máu.
Vợ chồng Lý Văn Uyên cũng vậy, bị doạ cho ngơ luôn.
Bọn họ biết đây là trả thù của Lục Xương Nguyên.
Người đàn ông mặc bộ đồ tác chiến màu đen, sau kính bảo hộ là cặp mắt lạnh lẽo vô tình nhìn mấy người Diệp Quân Lâm: “Lục tiên sinh, đây là những phần tử phạm tội mà anh nói sao?”
Lục Xương Nguyên ở bên cạnh nói: “Đúng! Đội trưởng Trần, tôi nói cho anh biết, người này mới ra tù, anh ta sao có tư cách tham gia bữa tiệc như thế này chứ? Tôi nghi ngờ mục đích của anh ta không đơn giản! Nếu xảy ra chuyện trong trường hợp này thì đội trưởng Trần cũng sẽ không đảm đương nổi đâu.”
“Cái gì? Còn có chuyện như vậy sao?”
Phó đội trưởng đội đặc công phụ trách an toàn bên trong, cũng không biết Diệp Quân Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tran-quoc/274423/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.