“Giải quyết, cậu lấy gì để giải quyết, lấy chút ít võ công mèo cào của cậu giải quyết sao,…” Vương Trung Thiên rõ ràng cực kỳ tức giận, nhìn Trung Quân như kiểu người si nói mộng “mười năm trước tên Năm Thẹo tám tên đàn em đã một đường tắm máu đất Hưng Thành này, không biết có bao nhiêu ông trùm đất Hưng Thành này ngã xuống, bây giờ thực lực ông ta không thua bất kỳ gia tộc nào ở đất Hưng Thành này, cậu nghĩ đó là may mắn sao?. Chưa nói hiện nay sản nghiệp trong tay hắn rất nhiều, đàm em càng đông đúc, nhà họ Vương nếu đối đầu với hắn cũng chưa chắc có được ưu thế gì… hiểu chưa?”
Lợi hại vậy à? Trung Quân tiếp tục hóp một ngụm trà, tỏ vẻ không quan tâm.
Cậu! Cậu…. Vương Trung Thiên tức đến hơi thở cũng có chút khó khăn, rõ ràng không còn lời gì để giải thích nổi. Nếu không phải vì Trung Quân có chút công lao bảo vệ an toàn cho Gia Hân, có lẽ ông ta đã sớm đá Trung Quân ra khỏi cửa nhà họ Vương.
Lúc này một tên cận vệ hoảng hốt chạy vào miệng không ngừng “gia chủ…gia chủ”
Hàn Quản Gia tức giận “Ngươi không biết phép tắc sao, làm ồn ào như vậy còn ra thể thống gì”.
Tên vệ sĩ nhất thời ngơ ngác, nhưng việc quá cấp bách hắn mạnh dạn thưa “xin lỗi gia chủ, chỉ là sự việc quá cấp bách, thuộc hạ nhất thời không kiểm soát được, mong gia chủ tha tội”.
“Chuyện gì” Hàn Quản Gia hỏi.
“Cô Gia Hân mất tích rồi, hiện không rõ tung tích, di động cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tinh-su/216791/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.