Cô ta khóc lóc nói “bọn chúng không có tính người, một lũ cẩu phế, ông trời ơi phải chăng ông tị ghét người tài, anh cả là niềm kiêu ngạo của nhà họ Hoàng, ông vì cớ nào bắt anh đi sớm…hu hu”.
Mỗi lời nói của Mẫn Nhi như từng nhát dao đâm vào Hoàng Vi Đạt khiến trái tim của ông rỉ máu. Mặt ông ta tối sầm.
Tào Quản Gia, lập tức hạ lệnh rút toàn bộ cao thủ các chi về đây, đồng thời triệu tập biệt đội Hoàng Long vệ đến đây trong ngày mai. Ba ngày sau ta muốn cả nhà Họ Vương phải quỳ gối trước mộ Vi Khai.
Tào Quản Gia nghe tới ba chữ “Hoàng Long Vệ” cả người liền chấn động, Hoàng Long Vệ là lực lượng mạnh nhất của nhà họ Hoàng, là những người được nhà họ Hoàng huấn luyện từ nhỏ, thực lực kinh người, phàm nếu không phải chuyện liên quan đến an nguy gia tộc, tuyệt không bao giờ triệu hồi lực lượng này.
Gia chủ, chuyện này có chút không thỏa đáng, vẫn nên cân nhắc một chút.
Hoàng Vi Đạt sắc mặt thâm trầm “Tào Quản gia ông đừng quên, chuyện này rất trọng đại có an nguy tới gia tộc, nhà họ Vương cũng không thể xem thường, chúng ta cần chuẩn bị kỹ một chút. Vã lại ông giúp tôi liên hệ một vài tổ chức sát thủ hàng đầu, chúng ta một mẻ quét sạch. Nhất là con ả Gia Hân, tôi muốn nó phải chết.
Tào Quản Gia vẫn chần chừ muốn nói điều gì đó, chỉ là Hoàng Vi Đạt không muốn nghe trực tiếp quát
Đi đi!
Tào Quản gia chỉ đành nghe lệnh, ông khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tinh-su/1155535/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.