Mất khoảng một lúc nhâm nhi ly trà nóng, hút vài lượt thuốc khói bay mù mịt, nếu bình thường có kẻ nào hút thuốc tại đây, Năm Thẹo không ngại làm cho kẽ đó biến mất thế gian, nhưng giờ đây hắn lại cực kỳ ngoan ngoãn, không hề hé răng, đã vậy còn cố gắng nhịn đến đỏ mặt vì sặc mùi thuốc.
Tuyết trà!
Dạ vâng! Năm Thẹo kính cẩn thưa.
Ngồi đi, đây là chổ ông mà.
Năm Thẹo đi đến ghế phía đối diện, nhẹ nhàng ngồi xuống, cũng chỉ dám ngồi nữa mông, tiếp tục chăm trà cho Trung Quân.
Tôi nói đơn giản thế này, chuyện nhà họ Vương anh cũng đừng quá khắc khe, dĩ hòa di quý, anh có ý kiến gì không?.
Dù lời nói Trung Quân có vẻ đang cầu tình, nhưng Năm Thẹo biết đây là ý tại ngôn ngoại, hắn nào có gan ý kiến. Đây là lần đầu tiên Năm Thẹo cảm thấy áp lực to lớn đến vậy, rõ ràng người thanh niên bình phàm trước mặt, nhưng Năm Thẹo biết đây chỉ là vẻ bề ngoài, một khi Chiến Thần bạo nộ, y có mười cái mạng cũng không đủ dùng.
Trung úy Hàn Thiếu Khanh, thuộc quân chủng phòng không không quân, sư đoàn Trung Cảnh. Tôi nói đồng chí có nghe rõ không? Trung Quân đứng dậy nghiêm trang, phong khí lãnh đạo hiên ngang toát ra khiến Năm Thẹo toàn thân run rẩy.
Dạ rõ!
Năm Thẹo trả lời dứt khoát, đồng thời đứng nghiêm trang, tay chếch lên trán ra kiểu chào quân đội quen thấy. Ký ức những năm oanh liệt chiến đấu trên chiến trường, mãi là hồi ức không thể nào quên được, ngày nay hắn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-tinh-su/1155528/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.