Ngay cả Ám Ma kiêu ngạo cũng có vẻ mặt nghiêm túc hơn rất nhiều.
Dường như Trương Tĩnh Hòa rất hài lòng với biểu hiện của mọi người ở đây, ngạo nghễ cười, nói: “Hôm nay tôi phụng mệnh Tôn Giả bắt Đường Tuấn trở về, tôi sẽ không tham gia trò chơi bia kỷ nguyên dành cho con nít này đâu, các người tự chơi đi.”
Không ít người có sắc mặt khó coi.
Bọn họ liều mạng muốn chiếm một vị trí trên bia kỷ nguyên, nhưng Trương Tĩnh Hòa lại xem là trò chơi của con nít, điều này khiến cho bọn họ không khỏi có chút phẫn nộ.
Nhưng bốn chữ “phụng mệnh Tôn Giả” giống như chuông hồng nổ tung bên tai bọn họ.
Bọn họ không khỏi nhớ tới lời Trương Tĩnh Hòa nói ngay lúc đầu, sắc mặt chợt thay đổi.
Đường Tuấn lại dẫn người giết chết Bạch Long Thần Quân!
“Là Tôn Giả nào?”
Đường Tuấn nhìn chằm Trương Tĩnh Hòa.
Trương Tĩnh Hòa cười nói: “Đương nhiên là Tôn Giả Bạch Hổ.”
Đường Tuấn nói: “Ông ta không đích thân ra tay, lại phái anh đến sao?”
Trương Tĩnh Hòa thản nhiên nói: “Dựa vào anh, chưa xứng để Tôn Giả đích thân ra tay, tôi là đủ rồi.”
Đường Tuấn không khỏi lắc đầu, đồng thời càng chắc chắn suy đoán trong lòng mình.
“Xem ra anh còn muốn giãy dụa.
Ha ha, tôi cũng biết anh sẽ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348351/chuong-3511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.