Ngao Vấn Thiên bay xuống từ trên cao, trên mặt mang theo ngạo nghễ, chuẩn bị nghênh đón vô số lời khen ngợi và kính nể.
Đạo Nhất cũng nhíu mày, mang theo sự khiêu khích nhìn về phía Đường Tuấn.
Trước đó tâm thần hai người họ đều ở trong chiến đấu, nên không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Tiền bối Lôi Vũ, ngài sao vậy?”
Bọn họ nhìn thấy dáng vẻ thê lương uể oải của Lôi Vũ, vội vàng hỏi.
Chợt mang theo địch ý nhìn về phía Thiên Ma Vương, hạ giọng nói: “Lẽ nào là Thiên Ma Vương ra tay?”
Theo bọn họ thấy, có thể đánh Lôi Vũ thành như vậy chỉ có kẻ địch lớn như Thiên Ma Vương ở đây thôi.
Thiên Ma Vương bĩu môi nói: “Tôi không làm được vậy.”
Mặc dù ông ta có thể chiến thắng Lôi Vũ, nhưng không thể đánh trọng thương.
Trừ khi dưới tình hình ông ta liều mạng thì còn có chút khả năng.
Đối mặt với ánh mắt không tin của Ngao Vấn Thiên và Đạo Nhất, Thiên Ma Vương thản nhiên nói: “Mở to ánh mắt các người nhìn bia kỷ nguyên đi.”
Lúc này hai người họ mới nhìn về phía tấm bia kỷ nguyên to lớn kia, từ dưới cùng hướng lên trên.
Rất nhanh, hai người họ thấy tên của mình ở vị trí thứ hai mươi mốt và thứ mười bảy, không khỏi lộ ra tia mỉm cười.
Sau đó, tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348347/chuong-3507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.