Thời không hỗn loạn, mặc cho tốc độ có nhanh hơn nữa thì sao có thể phát huy được.
Tư Không Tuyền giật mình, trong lòng tràn đầy không thể tin: “Vậy mà cậu ta còn nắm giữ một căn nguyên chi lực khác.”
Cho dù là căn nguyên nuốt chửng hay là căn nguyên hỗn loạn, đều là căn nguyên chi lực mà rất nhiều người tha thiết ước mơ, vậy mà một lúc Đường Tuấn lại nắm giữ hai loại.
“Quả thật căn nguyên hỗn loạn khắc với căn nguyên lôi điện, nhưng cũng phải xem là ai nắm giữ nó trong tay.”
Cảm nhận được không gian hỗn loạn xung quanh, sắc mặt Lôi Vũ trầm xuống mấy phần.
“Lôi điểu.”
Trong lòng ông ta khẽ quát một tiếng, một con đại điểu hoàn toàn do lôi đình tạo thành xuất hiện trước người Lôi Vũ.
Lôi điểu sống động như thật, giống như sinh linh thật sự.
Tiếng thét chói tai vang lên, lôi điểu bay về phía Đường Tuấn.
Cho dù không gian hỗn loạn, cũng không thể chặn được lôi điểu đến gần.
“Diễn hóa hỗn độn!”
Bàn tay Đường Tuấn đánh về phía lôi điểu.
Không gian ven đường lập tức nứt ra, hóa thành hỗn độn bao phủ lôi điểu.
“Hỗn độn thần văn.”
Thấy trên đỉnh đầu Đường Tuấn lơ lửng hai tấm thần văn, ánh mắt Lôi Vũ không khỏi nheo lại.
Ông ta hiểu rõ bản thân đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348343/chuong-3503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.