🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một vách đá cao đến hơn trăm mét bỗng nhiên xuất hiện từ trong hư không, cuối cùng đứng sừng sững ở ở vị trí trung tâm nhất ở trong chiến trường kỷ nguyên.



“Bia Kỷ nguyên!”



Có người nhận ra vách đá này, truyền bá chuyện này ra ngoài.





Bia Kỷ Nguyên muốn sắp xếp lại một lần nữa!



Bề mặt của vách đá này chính là chỗ còn trống!







Ở trong một tòa căn cứ tu luyện của Long tộc, Ngao Vấn Thiên bỗng nhiên mở bừng mắt, hóa thành một còn thiên long màu tím ánh vàng bay về phía trung tâm của chiến trường kỷ nguyên.



Bên trong một tòa tiên phủ, cửa lớn được chậm rãi đẩy ra, Đạo nhất cưỡi lên một thanh kiếm bay lên.



Ở một chỗ khác trong chiến trường Kỷ Nguyên, đây là lãnh địa thuộc về Cổ Ma tộc. Từng đạo ma ảnh tụ tập ở bên nhau, cuối cùng đồng loạt bay về phía trung tâm chiến trường kỷ nguyên.



Đoàn người Đường Tuấn, Tư Không Tuyền mới vừa trở lại chiến trường kỷ nguyên, đã nghe được tin tức này.



“Chiến trường kỷ nguyên sắp xảy ra chuyện lớn rồi.”



Vẻ mặt của Tư Không Tuyền đại biến, thấy Đường Tuấn mang vẻ mặt khó hiểu, bèn giải thích nói: “Xếp hạng trên bia kỷ nguyên cũng không phải chỉ là một hư danh, mà là có rất nhiều chỗ tốt. Chỉ cần có thể tiến vào thứ hạng trước một trăm, là có thể đạt được một lần thí luyện của cung Hỗn Nguyên. Nếu đã là đệ tử ngoại cung của Hỗn Nguyên, vậy cấp thí luyện được tiến vào chính là đệ tử nội môn. Nói cách khác, thông qua loại thí luyện này, có thể thăng cấp thân phận của bản thân ở trong cung Hỗn Nguyên.”



“Thân phận của đệ tử trong cung Hỗn Nguyên cũng quyết định quyền hạn của căn nguyên không gian, dưới những chỗ tốt này, rất nhiều người đều không tiếc liều mạng đánh một trận.”



Sau khi giải thích với Đường Tuấn vài câu xong, Tư Không Tuyền cũng rời đi.



Nhìn dáng vẻ, lần này ông ta cũng tính dành một thứ hạng ở bên trên bia Kỷ Nguyên.





“Xem ra xếp hạng trên bia Kỷ Nguyên cũng có liên quan đến cung Hỗn Nguyên.”







Trong lòng của Đường Tuấn càng cảm thấy tò mò với cung Hỗn Nguyên hơn nữa.







Cùng lúc đó, trong căn cứ Hồng Cửu, Mạnh Thiển rơi vào trong thất thần. Chờ khi anh ta hồi phục lại trạng thái bình thường, đầu tiên anh ta cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, rồi sau đó vội vàng nói với Mạnh Tinh Hà: “Cha nuôi, trong trận thí luyện lần đó, Đường Tuấn cũng thông qua.”







Anh ta đã khôi phục lại ký ức ngày hôm đó bị Viên Đại Phong phong ấn.



Trong đôi mắt của Mạnh Tinh Hà tuôn ra một luồng ánh sáng sắc lạnh, lạnh lùng nói: “Con nói cái gì?”







Thân thể của Mạnh Thiển run lên, nhanh chóng kể hết những chuyện đã xảy ra ở trong cuộc thí luyện trong không gian một cách chân thật nhất.







“Cậu ta vậy mà lại có thể lĩnh ngộ sức mạnh căn nguyên!”







Trong đôi mắt của Mạnh Tinh Hà lập lòe ánh sáng hung ác, nói: “Không ngờ được cung Hỗn Nguyên lại chăm sóc cậu ta đến như vậy, vậy mà lại phong ấn ký ức của các con. Ha ha, hiện tại ký ức của các con đã khôi phục lại, là do cung Hỗn Nguyên cảm thấy hiện tại cậu ta đã có năng lực tự bảo vệ mình rồi hay sao? Chẳng qua cũng chỉ là may mắn đánh bại Phong Ma mà thôi, ở trước mặt cường giả chân chính mà nói, vẫn còn quá non nớt.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.