“Phong Ma, nơi này không phải là nơi Cổ Ma tộc các người nên đến.”
Bình Tam Tiếu thản nhiên nói.
Đồng thời ông ta thầm liên lạc với người phụ trách phòng ngự bên ngoài.
Phong Ma cười nói: “Bác sĩ Bình, ông đừng uổng phí sức lực nữa, hôm nay không ai đến cứu các người đâu.
Muốn trách, thì chỉ có thể trách các người xen quá nhiều vào việc của người khác.”
Bình Tam Tiếu nói: “Ma huyết chú là Cổ Ma tộc các người tạo ra sao?”
Phong Ma nói: “Phải, mà cũng không phải.
Chỉ có thể nói các người không nên quản chuyện này.”
Ánh mắt ông ta hơi nheo lại, lộ ra loại thần thái cực kỳ hưởng thụ, nói: “Mặc dù ma huyết chú là một loại chú thuật, nhưng có thể thông qua giết chóc đạt được sức mạnh mạnh mẽ, trên đời còn có chuyện gì khiến người ta khoái hơn chuyện này chứ?”
Lúc nói chuyện, một luồng máu mang lóe lên trong mắt ông ta rồi biến mất.
Bình Tam Tiếu ngạc nhiên nói: “Phong Ma, ông cũng trúng ma huyết chú.”
Phong Ma ngạo nghễ nói: “Cái này thì có gì phải ngạc nhiên.
Phế vật mới bị ma huyết chú khống chế, mà tôi, lại có thể khống chế ma huyết chú.”
Bình Tam Tiếu nói: “Ông nói ra lời này, là đã từng bị ma huyết chú khống chế rồi.”
Trái tim ông ta chìm xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348305/chuong-3465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.