Vấn này đã đánh thẳng vào điểm mấu chốt.
Đường Tuấn nói rằng tăng cường sức mạnh của máu giống như trong quá trình vượn và khỉ tiến hoá thành người, muốn một mình tăng tốc độ tiến hoá một bộ phận.
Mọi người ở đây nhìn lại là chuyện căn bản không thể được.
Đường Tuấn nói: "Nếu như tôi có cách thì sao?"
"Không có khả năng!"
Anh vừa nói xong đã bị mọi người nghiêm khắc phản đối.
Điều này đã vượt ra khỏi tầm hiểu biết của bọn họ rồi, nếu như giới tu hành phát triển thêm mấy chục nghìn năm nữa thì có lẽ mới có khả năng.
Nói cách khác thì ý nghĩ này của Đường Tuấn ít nhất đã vượt mức quy định của thời đại tận mấy chục nghìn năm! Thật giống như tìm ra cách chế tạo máy bay ở xã hội nguyên thuỷ vậy.
Lý luận về tri thức thì các loại thiết bị đều gần như vô dụng, biết phải làm thế nào?
Bình Tam Tiếu nói: "Người thanh niên, cậu chính là Đường Tuấn nhỉ. Cái suy nghĩ này của cậu quả thật rất thú vị, cũng đủ sáng tạo. Nhưng căn bản không có tính thực dụng. Người thanh niên chính là thích mấy suy nghĩ viển vông."
Những người khác cũng cười nhạt.
Không hề có ý cười nhạo mỉa mai, dù sao phần lớn người bọn họ cũng là từ giai đoạn này mà tới, chờ sau khi kiến thức nhiều lên thì bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348300/chuong-3460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.