Chương trước
Chương sau
Có thể xếp ở vị trí thứ một trăm lẻ tám, thực lực của Liễu Phi Tiên với Tiểu Tôn Giả có thể nói là vô cùng gần! Hoàn toàn là đẳng cấp khác với Viên Nhân Phi trước đó! Vương Trùng nhớ tới một số chuyện.



Có người nói rằng Liễu Phi Tiên có giao tình tốt với Viên Nhân Phi.



Liễu Phi Tiên lần này tới tìm tiểu đội Sát Thần, e là có liên quan đến việc anh ta đánh bại Viên Nhân Phi trước kia.



"Anh chính là Vương Trùng à. Rất tốt. Lại có thể đánh bại được Viên Nhân Phi, ngày hôm nay tôi sẽ xem thử thực lực của anh!"





Liễu Phi Tiên cười lạnh một tiếng, mỉa mai nói: "Tiểu đội Sát Thần đã khiến tôi rất thất vọng, hy vọng anh có thể cho tôi chơi thỏa thích một trận."



Trong lúc nói chuyện, một cây giáo dài màu bạc xuất hiện trong tay anh ta.



Đạo vận nồng hậu trên thân giáo, cũng là một đạo khí.







Vương Trùng thấy thế thì biết được hôm nay đã định trước là không thể tránh khỏi rồi.



Anh ta cũng lười nói thêm gì khác, nắm cây đạo khí cự kiếm trong tay, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía Liễu Phi Tiên.



Bầu không khí dần dần yên tĩnh.



Lâm Giang Tiên và mấy vị Tiểu Tôn Giả khác cũng xuất hiện, đứng ở một bên xem chiến.



Vương Trùng đánh bại Viên Nhân Phi khiến tên tuổi của anh ta được nhiều người nhớ đến, đồng thời tất nhiên cũng sẽ nhận khiêu chiến của rất nhiều người, đây là chuyện không thể tránh khỏi.



Lâm Giang Tiên cau mày nói: "Chỉ cảm ứng từ khí tức thôi, e là Liễu Phi Tiên cách Tiểu Tôn Giả không xa nữa. Cậu ta là thế hệ thanh niên trên Bia kỷ nguyên có hi vọng trở thành một trong số Tiểu Tôn Giả nhất, tuy rằng thực lực của Vương Trùng tăng lên không ít, nhưng so sánh với với cậu ta thì hẳn là còn có sự chênh lệch không nhỏ. Mà trận chiến này, tỉ lệ Vương Trùng thắng lại rất thấp."



Các Tiểu Tôn Giả khác khẽ gật đầu, nói: "Hi vọng Vương Trùng có thể đứng vững trước áp lực này mà tiếp tục đột phá. Chứ không phải vì một lần thất bại mà sa sút tinh thần."



Đám người rất có kỳ vọng vào Vương Trùng ở trận đấu này.



Mà con đường tu hành, sự dũng mãnh tăng tiến nhất thời dĩ nhiên đáng mừng, nhưng quan trọng hơn vẫn là nghị lực và ý chí sẽ không bị bất cứ thứ gì đánh bại.



"Vũ Vô Thương, cô không sao chứ?"



Một âm thanh truyền vào tai của Lâm Giang Tiên và đám người Tiểu Tôn Giả.



Đám người nhìn theo hướng âm thanh, đúng lúc nhìn thấy Đường Tuấn đang đỡ Vũ Vô Thương dậy, vận chuyển pháp lực chữa trị cho cô ta.



Đám người Lâm Giang Tiên cùng cau mày, mặc dù biết Đường Tuấn đang chữa trị cho Vũ Vô Thương, nhưng trong lòng bọn họ vẫn là không thích.



Nhìn Vương Trùng người ta lúc này đang tỷ thí với cao thủ trên Bia kỷ nguyên.



Mà cậu ta chỉ có thể giải quyết hậu quả của một số chuyện, cùng là thành viên của tiểu đội Sát Thần, sao mà khác biệt nhau đến thế chứ.





Có người truyền âm cho Lâm Giang Tiên: "Tôi chờ xem chuyện này qua, có thể xem xét việc đổi Đường Tuấn đi không."







Những người khác cũng tỏ ý đồng tình.







Lâm Giang Tiên không chút do dự nói: "Được. Trước tiên cứ xem trận chiến của Vương Trùng và Liễu Phi Tiên đã. Khí thế của hai người đã sắp nhảy lên tới đỉnh điểm rồi kìa."







Giống như là ứng nghiệm với lời của Lâm Giang Tiên, hai người Vương Trùng và Liễu Phi Tiên cùng lúc ra tay.







Giáo dài màu bạc khiêu vũ như con Ngân Long, trên không trung xuất hiện từng luồng hào quang rực rỡ.







Đạo khí cự kiếm như núi cao như biển lớn, có một loại cảm giác vô cùng nặng nề.







Trong nháy mắt, hai người giao thủ trên không trung hơn mười lần.




"Vương Trùng, chút thực lực ấy của anh làm sao mà có thể đánh bại được Viên Nhân Phi vậy? Phá cho tôi!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.