"Mạnh Thiển, tôi bảo cậu nói chuyện sao?"
Lâm Giang Tiên lạnh lùng nói.
Mạnh Thiển giật mình, nói: "Tiền bối, chẳng lẽ ông còn không tin tôi nói sao?”
Lâm Giang Tiên trầm giọng nói: "Tôi tin.”
Trên mặt Mạnh Thiển vừa mới lộ ra ý cười, đã thấy Lâm Giang Tiên đưa nhóm ánh sáng trong tay đánh vào trong cơ thể Đường Tuấn, quát: "Luyện hóa nó.”
“Tiền bối, ông!”
Mạnh Thiển khiếp sợ.
Anh ta nói nhiều như vậy, mà Lâm Giang Tiên vẫn còn đưa danh ngạch thí luyện cung Hỗn Nguyên cho Đường Tuấn.
Lâm Giang Tiên lạnh lùng nói: "Tôi vẫn kỳ quái, thế lực nào không có ánh mắt như vậy, lại vứt bỏ bác sĩ Đường, thì ra là các người.
Mạnh Thiển, cậu cho rằng thiên phú và thực lực của mình rất lợi hại sao, theo tôi thấy, ngay cả một nửa Đường Tuấn cậu cũng không thể so sánh được.”
"Cho dù không có Đường Tuấn, tôi cũng sẽ không đưa danh ngạch cho cậu! Mạnh Tinh Hà không phải cho rằng mình lợi hại sao, vậy để cho ông ta đến đánh cùng tôi một trận! Mạnh Thiển cậu, qua một vạn năm nữa hãy trở lại nói chuyện với tôi như vậy.
Đi.”
Sắc mặt Mạnh Thiển lúc xanh lúc trắng, anh ta vô cùng xấu hổ.
Cuối cùng, Mạnh Thiển oán hận rời đi.
Vốn dĩ anh ta còn muốn đánh bại Đường Tuấn trước mặt mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348213/chuong-3373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.