Chương trước
Chương sau
Sau khi cắn nuốt lực lượng của bọn tàn linh xong, Đường Tuấn cũng tiếp nhận ký ức của chúng, anh đã biết được một vài chuyện.



Đám tàn linh này là những người tu luyện biến thành sau khi chết đi trong lúc tiến vào mạo hiểm trong khe phong ma từ rất lâu trước kia, những người tu luyện đã chết trong khe phong ma, đều sẽ giữ lại một nửa lực lượng linh hồn, hơn nữa còn gặp phải việc lựa chọn.



Một là toàn bộ linh hồn đều bị đánh tan tác, hợp với trong khe phong ma. Hai là trở thành tàn linh để đem ra sử dụng.



Người lựa chọn vế đầu tiên, cuối cùng tới xác cũng bị lợi dụng một cách vô tình.





Người lựa chọn vế sau, có thể sống sót trong khe phong ma, thậm chí còn có thể đạt được nguồn lực lượng trong thi thể. của bản thân.



“Cung cấp cho ai sử dụng?”



A Bảo nghe tới đây, không nhịn được mà hỏi. Sắc mặt Đường Tuấn nghiêm trọng, nói: “Những điều đám tàn linh này biết có hạn, chỉ biết người đó tự xưng chủ phong ma.”







Chủ phong ma, chủ nhân khe phong ma.



Dám dựa vào cái danh xưng này, đã có thể mường tượng ra thực lực của kẻ ấy. Đường Tuấn cau mày, đây cũng là lần đầu tiên anh nghe thấy cái danh xưng này.



Không hề nghi ngờ rằng thực lực của vị chủ nhân phong ma này chắc chắn phải là cấp bậc tương tự với Chu Tước Thần Quân, thậm chí còn mạnh hơn.



“Vậy bây giờ chúng ta thế nào đây?“



A Bảo hỏi. Rồi còn chỉ vào Hận Thiên đã ngất đi ở một bên.



“Tôi muốn vào thăm dò thêm một chút nữa.”



Đường Tuấn nhìn về phía xa xăm.



Trên bầu trời ngày càng u ám, bầu không khí âm trầm kinh khủng bao phủ khắp nơi.



Loại cảm giác quen thuộc ấy càng lúc càng mãnh liệt. Đường Tuấn đã tìm được nguồn cơn của loại cảm giác ấy rồi. Thế mà lại là hỗn độn thần văn.



Hỗn độn thần văn là do chín mươi chín chữ cổ hóa hành, có thể nói là đại biểu cho cấp bậc của đạo.



Nhưng hai khối thần văn đều không hoàn chỉnh, cho tới hôm nay Đường Tuấn rốt cuộc mới cảm nhận được sự tồn tại của một bộ phận hỗn độn thần văn khác, thế mà lại là ở giữa khe phong ma.



Bản thân anh chính là thể hỗn độn, nếu có thể sở hữu hỗn độn thần văn nguyên vẹn, vậy chắc chắn thực lực sẽ tăng lên không ít.



Hỗn độn thần văn không hoàn chỉnh không có bao nhiêu lợi ích với anh bây giờ, anh chỉ muốn nhanh chóng có được hoàn chỉnh thôi.



Thấy Đường Tuấn kiên trì, A Bảo cũng chỉ đành đi theo.



Còn về phần Hận Thiên đã hôn mê, được Đường Tuấn tống vào tieeur thế giới của bản thân rồi.







Bây giờ tiểu thế giới của anh đã rất phát triển rồi, đã có thể để vật sống ở trong đó, chẳng qua là không thể sống trong thời gian dài mà thôi.







Mà lúc này, ở một nơi khác.







Thiên Phong thần quân đang mang theo binh sĩ quân diệt ma dò xét ở tung tích cổ của ma tộc.







“Hi hi, có phải các người đang tìm chúng ta hay không?”







Một giọng nói đầy vẻ trêu tức vang lên.







Phía trước vắng tanh bỗng nhiên xuất hiện mười cái bóng đen, những bóng đen đó dường như có thể hòa vào trong hư không, vật vờ không ngừng, trông rất quái lạ.







“Mười mấy tên ma thần kìa!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.