Tôi nói cho cậu biết, cậu sai rồi.
Cậu không có quyền thế chính là không có quyền thế, nhà họ Mộ chúng tôi càng xem trọng thành tựu hiện tại, hiện tại cậu chính là kém hơn những người khác, đây là sự thật.”
“Biết rồi.”
Đường Tuấn xua tay, dẫn theo Hận Thiên và A Bảo tiến vào nhà kho này.
Cho đến khi cấm chế trong nhà kho được Đường Tuấn khởi động, ngăn cách sự thăm dò của bên ngoài, Mộ Hàn Thu mới lấy lại tinh thần.
“Đúng là một cậu nhóc thích mơ mộng.”
Mộ Hàn Thu nói một câu rồi dẫn vợ của mình xoay người rời đi.
Nói là nhà kho nhưng Mộ Hàn Thu cũng không làm quá đáng, bảo hạ nhân dọn dẹp rất đàng hoàng.
Phòng hơn một trăm mét vuông, những thứ nên có đều có, cũng có cơ sở tu luyện đơn giản.
Ở giữa phòng còn đặt một đống linh thạch nhỏ.
“Đường tiểu tử, cậu đúng là có thể nhịn.”
A Bảo khó chịu nói.
Hận Thiên cũng có vẻ mặt khó hiểu, anh ta thật sự không rõ nhân vật lớn trước mắt này có thể khiến Cổ Linh Vương và y sư Tề Tinh dùng lễ đối đãi tại sao phải chịu sỉ nhục này ở nhà họ Mộ cơ chứ.
Đường Tuấn cười nói: “Tôi không quan tâm những thứ này.
Hơn nữa tôi rất thích nơi này.”
Linh giác nhạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348111/chuong-3271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.