Trong lòng Đường Tuấn thở dài, lớn lên trong hoàn cảnh này, Mộ Thanh còn có thể bảo trì bản tâm không thay đổi, thật sự là khó có được.
Sau một hồi giới thiệu, Đường Tuấn biết bác của Mộ Thanh tên là Mộ Hàn Thu, mà Đường Tuấn thì dùng thân phận Dược Đường.
“Dược tiên sinh, thanh niên tuấn kiệt như cậu, ra tay lại hào phóng, Mộ Hàn Thu tôi rất ít khi nhìn thấy.
Tôi tin cậu nhất định có thể trở thành cô gia của nhà họ Mộ tôi.”
Dọc đường đi, Mộ Hàn Thu tâng bốc đủ kiểu với Đường Tuấn, thú nhỏ A Bảo và Hận Thiên đều nghe không nổi nữa.
Đường Tuấn lần nữa đi đến cửa nhà họ Mộ, nhưng lúc này trước cửa nhà họ Mộ đã có không ít người đang đứng.
Thanh niên ánh mắt hung dữ lúc trước ở tửu lâu đang ngang nhiên đứng ở trước đám người nhà họ Mộ, vẻ mặt kiêu căng.
Mộ Hàn Thu nhìn thấy cảnh này, trong lòng lộp bộp.
Ông ta đã nhìn thấy nhị trưởng lão nhà họ Mộ Mộ Vân Khung ở trong đám người nhà họ Mộ.
“Mộ Hàn Thu, ông đã làm chuyện tốt gì vậy?”
Nhìn thấy Mộ Hàn Thu trở về, Mộ Vân Khung lập tức quát lớn.
Mộ Vân Khung chỉ tay về phía Mộ Hàn Thu, tức giận mắng: “Ai cho ông lá gan ngay cả đệ tử thống lĩnh Thái Thiên cũng dám chỉ trích vậy!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348108/chuong-3268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.