Đường Tuấn thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt, nói: “Đúng vậy, không thấy trên người tôi có nhiều vết thương như vậy sao? Máu chảy ra cũng được cả vài thùng rồi. Nếu các người vẫn không tin, hãy để ai đó thách thức tôi một lần nữa, nói không chừng tôi sẽ không thể tiếp tục một trận chiến nữa."
Mọi người đều cảm thấy ớn lạnh, bây giờ còn ai mà tin những lời như vậy.
"Đừng diễn nữa Đường Tuấn, thương thế của anh hoàn toàn là giả, là cố ý lừa lấy bảo bối của chúng tôi."
Ngao Phồn nghiến răng bạc, giận dữ nói.
Tên này thật đáng ghét, uổng công trước đây cô ta có ấn tượng tốt về anh.
Đường Tuấn thở dài nói: "Tôi thật sự bị thương rất nặng, tại sao các người lại không tin tôi."
Anh run rẩy từ trên trời đáp xuống, đứng trước hang động nhỏ rối nói: "Vì không ai trong số các người muốn thách đấu vậy nên tôi sẽ nghỉ ngơi."
Bốn người Ngao Phồn gần như muốn ra cùng nhau ra tay đối phó với Đường Tuấn nhưng bọn họ đều nhịn lại.
Bọn họ thách đấu thua rồi, không biết có phải do mưu đồ của Đường Tuấn hay không, thực lực bọn họ không mạnh bằng đối phương. Đây là một sự thật khó khăn, nếu bọn họ ra tay lần nữa vào lúc này, e rằng hạ bệ người ta sẽ có tác động tiêu cực đến Long tộc.
Tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3348039/chuong-3199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.