Dù sao Trái Đất cũng là đại bản doanh tương lai anh muốn đối chiến với Trung Ương Ngân Hà, tuyệt đối không thể là một nắm cát rời.
Trong một tòa viện độc lập ở Hà Nội, mấy ông lão và nam nữ trung niên đang ngồi, những người khác thì cung kính đứng ở bên cạnh.
Ông lão ngồi ở giữa hỏi: “Đã chào hỏi các trang mạng và phương tiện truyền thông chưa?”
Một người đàn ông trung niên đang đứng vội vàng trả lời: “Đã thông qua hết rồi.
Bọn họ cũng cảm thấy hành động của Đường Tuấn ở Biển Đông đi lệch khỏi nhân đạo, cho rằng nên để cậu ta xin lỗi trước mặt toàn cầu.
Họ cũng ủng hộ hành động của chúng ta.”
“Xin lỗi cái rắm, để cậu ta tự sát thì còn được.”
Một âm thanh tràn đầy tức giận vang lên, trong mắt một phu nhân trung niên đầy tơ máu, vẻ mặt oán độc, thản nhiên nói: “Cho dù giết cậu ta một trăm lần cũng không đủ hả hận trong lòng tôi, Địch Văn cũng không quay lại được!”
Những người đang ngồi đó chính là chủ sự của dòng dõi phi công và Yên gia.
Mà những người đang đứng là người phụ trách hai nhà ở trần tục.
Ông lão nói chuyện lúc đầu thở dài, nói: “Tôi cũng thương Địch Văn, nhưng lần này quả thật là chúng ta đã tính sai.
Cậu ta vẫn còn non, vậy mà dám giết người trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347992/chuong-3152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.