Suy cho cùng thì Ma Địa có liên quan đến kỷ nguyên nên đối với bọn họ là cực kỳ nguy hiểm. Nếu còn giở trò quỷ thì thực sự là đang tự tìm cái chết.
Hoang Vô Tẫn và Hứa Vô Sơn rời đi, Đường Tuấn ở lại một mình trong phòng.
Anh cầm ngọc giản trên tay, trên mặt ngọc giản có khắc những ký tự nhỏ xíu "khúc trấn thần". Đây là nguyên văn của khúc trấn thần mà Hoang Vô Tẫn đã đưa cho anh.
Kể từ khi anh nghe tiếng hát của Hoang Dược Phi và tinh thần lực tăng vọt, anh bắt đầu có hứng thú với nguyên văn của khúc trấn thần.
Tâm trí đắm chìm vào trong ngọc giản, âm thanh lúc có lúc không vang lên trong tâm trí Đường Tuấn. Không có âm tiết cố định, nó giống như tiếng gió cũng giống như tiếng nước chảy, khiến lòng người tĩnh lặng.
Nhưng sau đó, âm thanh đột nhiên thay đổi, tràn ngập khí tức sát ý khiến trong lòng không tránh khỏi kinh hãi và căng thẳng.
Toàn bộ khúc trấn thần không có nhạc phổ cố định và không có sự biểu đạt bằng văn bản, chỉ là sự hòa quyện của cảm xúc và âm thanh.
Trong vô thức, tâm trí của Đường Tuấn hoàn toàn chìm vào trong đó.
Tuy rằng tinh thần lực không tăng lên như trước, nhưng Đường Tuấn cảm thấy tâm trí vô cùng yên ổn dường như thể xác và tinh thần không thể tách rời với trời đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347814/chuong-3054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.