Cô bé nghe vậy thì nở nụ cười, nói: “Anh Đường thật lợi hại.”
Nhưng đám người Hoang Tàn Phong lại giật mình nhìn Đường Tuấn, lúc này họ cũng không biết nên nói cái gì.
Hoang Vô Dục chính là thiên kiêu của bộ tộc Cổ Hoang Thú, là thiên tài của Đệ Tam Mạch, ngay cả Hoang Vũ Cực ở trước mặt anh ta cũng phải cúi đầu nể sợ.
Thế mà Đường Tuấn lại nói đối phương nhìn thấy anh ta ở đây sẽ sợ tới mức không dám động thủ.
Họ vốn định nói một hai câu, nhưng nhìn thấy dáng vẻ hồn nhiên của cô gái nhỏ, những lời nói kia không biết nên nói như thế nào.
“Ha ha ha, cười chết tôi.”
Tiếng cười điên cuồng của Hoang Vũ Cực vang lên, anh ta không kiêng nể nói: “Tôi thừa nhận anh lợi hại, nhưng những lời này của anh có gì khác với khoe khoang không chứ? Đợi lát nữa công tử Hoang Vô Dục đến, xem khi đó anh còn dám nói như vậy nữa không?”
Anh ta nhìn cô gái nhỏ, đồng tình nói: “Đợi lát nữa công tử Hoang Vô Dục đến, tôi sợ người tên anh Đường này sẽ sợ tới mức chân mềm nhũn. Những lời của anh ta vừa rồi là lừa em mà em vẫn hạnh phúc như vậy.”
Cô gái nhỏ vung nắm đấm, nói: “Anh mới không được! Anh Đường rất lợi hại, nhất định có thể giúp chúng tôi đánh kẻ xấu.”
“Ồ vậy sao. Em đúng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347788/chuong-3028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.