Vì vấn đề mặt mũi của hai người chúng ta, mà anh cảm thấy bọn tộc trưởng sẽ làm như vậy sao? ”
Hoang Vô Dục cười khổ, anh ta cũng chỉ có thể gật đầu.
"Chỉ là hai ngày nay người này đều hỏi thăm chuyện của đệ cửu mạch, hy vọng anh ta không có liên quan gì với đệ cửu mạch thì tốt."
Hoang Vô Dục bỗng nhiên nói.
Hoang Thái Tức cười nhạt một tiếng, nói: "Hẳn là không có khả năng.
Dù sao rất lâu trước kia đệ cửu mạch cũng là đệ nhất mạch, nếu như không phải xuất hiện chuyện của Hoang Cửu Hỏa kia, thì chỉ sợ bây giờ bọn họ vẫn là đệ nhất mạch rồi.
Nếu như bọn họ có được hậu thuẫn mạnh mẽ như này, thì bọn họ đã sớm xoay người rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ chứ.”
Hoang Vô Dục gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, nói: "Dựa theo tình huống hiện giờ của đệ cửu mạch, chỉ sợ không lâu nữa, sẽ bị đá ra khỏi bộ tộc chúng ta thôi.”
Hoang Thái Tức khinh thường nói: "Một mạch với bọn họ vốn đã là sỉ nhục của bộ tộc chúng ta rồi.”
Đường Tuấn rời khỏi thành La Phù, một mình đi tới Đan Hà Cảnh.
Ba ngày sau, anh đã đến Đan Hà Cảnh.
Đan Hà Cảnh cũng không phải là một tòa thành trì, mà là một khu đồng bằng trống trãi và có một cái sông lớn từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-thanh-y/3347769/chuong-3009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.